HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 114

rất đem lòng kính phục!

Du Hữu Lượng cười mát đáp:
- Tô huynh quá khen mà thôi!
Tô Bạch Phong nghĩ thầm trong bụng:
- Từ ngày ta quen biết thiếu niên này, gặp gã không biết mấy lần rồi, mà

mỗi lần lại khiến ta cảm thấy thêm phần thần bí khó hiểu. Chẳng hiểu gã có
chủ ý gì?

Du Hữu Lượng đang đi bỗng lên tiếng:
- Tô huynh! Tại hạ muốn thỉnh giáo Tô huynh một vấn đề!
Tô Bạch Phong đáp:
- Thỉnh giáo thì không dám. Du huynh có điều chi thắc mắc xin cứ nói!
Du Hữu Lượng ngẫm nghĩ một chút rồi hỏi:
- Những người luyện võ trên thế gian kể có hàng ngàn vạn. Võ học mênh

mông như biển cả, không biết đâu là bờ. Có nhân vật nào luyện được đến
trình độ đứng trên mặt nước mà không chìm xuống chưa?

Tô Bạch Phong ngơ ngác. Chàng không ngờ Du Hữu Lượng lại hỏi

chàng vấn đề này. Chàng trầm ngâm hỏi lại:

- Phải chăng Du huynh muốn hỏi một người đứng yên trên mặt nước?
Du Hữu Lượng đáp:
- Đúng thế. Đứng yên trên mặt nước mà không chìm xuống!
Tô Bạch Phong lắc đầu đáp:
- Ngày trước Đạt ma lão tổ đã luyện thành công lực sắt thép chém không

vào mà lúc sang sông còn phải nhờ sức một cây sậy mới qua được. Chẳng
ai có thể đứng yên không nhúc nhích trên mặt nước.

Du Hữu Lượng nghe Tô Bạch Phong nói vậy liền tỏ ý tán đồng gật đầu

nói:

- Phải lắm! Phải lắm! Lời nói của Tô huynh rất hợp với thiển ý của tại

hạ!

Tô Bạch Phong tự hỏi:
- Đột nhiên hắn hỏi ta về vấn đề này là có dụng ý gì?
Chàng liền buộc miệng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.