HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 115

- Du huynh! Phải chăng Du huynh đã trông thấy hoặc nghe nói có người

dùng khinh công đứng yên trên mặt nước?

Du Hữu Lượng đột nhiên thoáng lộ vẻ nghiêm nghị lại ra chiều buồn

thảm gật đầu đáp:

- Đúng thế! Tiểu đệ được nghe người ta nói vậy!
Tô Bạch Phong nghĩ thầm:
- Người nói câu này chắc là trá ngụy!
Ngoài mặt chàng cười mát nói:
- Tô mỗ đã nửa đời học võ, chưa phải là một tay đại hành gia nhưng

những điều tai nghe mắt thấy đã khá rộng rãi, cho nên đây không thể là một
chuyện có được. E rằng lời đồn mà Du huynh nghe đó không đúng sự thực!

Du Hữu Lượng không nói thêm nữa mà chỉ gật đầu đáp:
- Đa tạ Tô huynh đã có lòng chỉ giáo!
Hai người lại lặng lẽ tiếp tục lên đường. Tô Bạch Phong liếc mắt nhìn

Du Hữu Lượng bỗng nảy lòng phòng bị ngấm ngầm và không hiểu vì sao!

Hai người đang đi bỗng nghe hai bên đường nhỏ có tiếng ú ớ phát ra từ

trong rừng cây. Thanh âm này vừa trầm trọng lại vừa bi thảm khiến người
nghe phải não lòng.

Du Hữu Lượng hỏi:
- Tiếng gì vậy?
Tô Bạch Phong đáp:
- Gấu!
Du Hữu Lượng hỏi:
- Gấu gì?
Tô Bạch Phong không trả lời, vươn tay ra hái một nắm lá ở đầu cành rồi

đột nhiên lớn tiếng quát:

- Nhân Hùng (Gấu người)!
Đồng thời y vung tay một cái, những lá cây biến thành cứng rắn như

những mảnh sắt bay ra rít lên vù vù lao về phía sau lùm cây.

Bỗng nghe mấy tiếng loạt soạt vang lên. Những lá trên cành cây bị quét

hết một mảng rộng, nhưng cũng chẳng thấy động tĩnh gì.

Tô Bạch Phong khẽ la lên một tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.