HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 125

từ trong giỏ bốc ra khiến Thiệu nữ hiệp phải buồn nôn. Cô quay đầu nhìn
lại thấy mấy đứa nhỏ đang mửa tháo.

Thiệu nữ hiệp liền nín thở, trong lòng tức giận đã toan nổi nóng, nhưng

mùi tanh tưởi càng nặng hơn. Cô muốn đuổi mấy người chạy đi nhưng họ
thấy những chim sẻ rớt xuống đều trợn mắt lên nhìn cô.

Thiệu nữ hiệp trong lòng phát ớn, ngoài miệng gắng gượng quát hỏi:
- Các ngươi là ai? Trong giỏ đựng vật gì xú uế? Mau mau tránh xa bản

cô nương. Không thì...

Cô đang nói, mùi hôi tanh xông vào miệng khiến cô phải buồn nôn.
Một đại hán hỏi:
- Có phải ngươi bắn bầy sẻ nầy không?
Thiệu nữ hiệp gật đầu. Cô không dám mở miệng nữa.
Đại hán cười lạt nói:
- Nghe nói công phu phóng ám khí và cương châm của ngươi ghê gớm

lắm đã bắn chết nhiều thiếu nhi của bản giáo. Bữa nay ngươi thử trổ tài nữa
đi!

Hắn vẫy tay một cái, ba hán tử khác bầy hàng chữ nhất đặt giỏ tre xuống,

mở nắp ra. Động tác của chúng cực kỳ mau lẹ.

Chỉ trong chớp mắt, nhưng tiếng phì phì nổi lên. Bao nhiêu rắn đủ màu

sắc ở trong giỏ bò ra.

Thiệu nữ hiệp lúc này xoay chuyển không biết bao nhiêu ý nghĩ trong

đầu óc.

Cô tính thầm:
- Nếu ta thi triển khinh công chạy thì tránh đàn rắn chẳng khó khăn gì

nhưng mấy đứa nhỏ vô tội kia mà gặp bọn Bách Độc Giáo bất lương này,
chúng đang cơn tức giận ta tất trút hận lên đầu mấy thằng nhỏ và cho rắn
lại cắn chết để ăn thịt.

Bữa nay đành phải liều mạng chống đối với chúng.
Cô bốc hai nắm cương châm ngưng thần chú ý chờ bầy rắn xông lại gần

là động thủ.

Bọn trẻ nít sợ quá không còn chút huyết sắc. Hai tên té như ngất xỉu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.