HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 144

Du Hữu Lượng chấn động tâm thần tự hỏi:
- Chẳng lẽ bây giờ trong rừng hãy còn có người đi?
Chàng chú ý lắng tai thì thấy thanh âm từ từ lướt qua, bất giác miệng lẩm

bẩm:

- Tiếng người này từ mé hữu vọng tới thì phải.
Chàng rón rén đi thêm một đoạn. Tiếng người bây giờ đã nghe rõ hơn.

Chàng đừng bước lắng tai, một người đang nói:

-... Lão tiền bối giàu lòng nghĩa khí như vậy lại có ý giữ thể diện cho bọn

tại hạ khiến bọn tại hạ cảm kích vô cùng...

Tiếp theo thanh âm của một lão già cất lên:
- Không dám! Không dám! Lão phu sống đã bấy nhiêu tuổi. Về chuyện

khác thì chẳng biết mấy, nhưng điểm này lại hiểu rõ lắm. Nếu trên đời
không có một chút ý nghĩa thì con người đến phải tiêu diệt. Lão đệ bảo có
đúng không?

Du Hữu Lượng nghe rõ tưởng chừng trong lòng bị đánh một đòn nặng.

Trong cuộc đối thoại của hai người này thì người nói sau là người lạ còn
thanh âm người nói trước chàng nghe rất quen tai. Chàng được trời ban cho
bản tính nhớ giai, nghe thanh âm ai một lần rồi không quên nữa. Chàng lẩm
bẩm:

Du lão nhị! Người này đúng là Du lão nhị. Không hiểu... hắn lại xuất

hiện nơi đây vào lúc nào?

Chàng nghĩ tới Du lão nhị, bất giác trống ngực đánh thình thình liền chú

ý hơn.

Lại nghe Du lão nhị nói:
- Lời nghị luận của lão tiền bối thật cao minh. Bây giờ bọn tại hạ mời lão

tiền bối qua bên kia nói chuyện. Bất luận về vấn đề gì cũng có thể thương
lượng được...

Lão già đáp:
- Muốn nói chuyện cũng chẳng ngại gì. Tình thực lão phu đã nắm vững

hiện giờ các vị chưa dám giở trò với lão phu...

Thanh âm Du lão nhị lại cất lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.