HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 174

Nhan Bách Ba nói:
- Du đại ca! Đại ca hứng lấy một tiểu đệ chẳng ra gì, chắc ngày sau còn

gặp nhiều phiền phức.

Du Hữu Lượng thấy gã nói một cách thành khẩn, trong lòng rất khoan

khoái.

Chàng cười ha hả đáp:
- Chỉ cần tiểu huynh gánh vác nổi. Nếu Nhan đệ xẩy chuyện thị phi thì

dù tiểu huynh chỉ là kẻ văn nhược thư sinh cũng hết sức bảo vệ cho Nhan
đệ.

Nhan Bách Ba hỏi:
- Trong nhà đại ca còn các vị huynh đệ tỷ muội nào không? Khi nào có

thì giờ rảnh, đại ca đưa tiểu đệ đến giới thiệu.

Du Hữu Lượng đáp:
- Tiểu huynh chỉ có một mình.
Nhan Bách Ba vừa kinh hãi vừa vui mừng nói:
- Tiểu đệ lỡ lời làm cho đại huynh mất hứng. Đại ca coi kìa! Trời đã sáng

bạch rồi.

Du Hữu Lượng đứng dậy nói:
- Nhan đệ! Tiểu huynh tiễn chân Nhan đệ một quãng.
Nhan Bách Ba trong lòng vui sướng nên chẳng khước từ. Hai người song

song ra khỏi rừng cây, nhìn thấy từ phía xa xa đã có khói bốc lên. Bốn bề
yên lặng như tờ, chỉ nghe chim hót líu lo. Mặt trời dần dần đi lên tỏa ánh
sáng khắp trần gian.

Hai người đi chừng nửa giờ thì trước mặt hiện ra một tòa thị trấn lớn. Du

Hữu Lượng nói:

- Chúng ta vào thành uống vài chung rượu gọi là đại ca tiễn hành cho

hiền đệ.

Nhan Bách Ba cười đáp:
- Tửu lượng của tiểu đệ kém đại ca xa lắm.
Hai người lên tửu lâu. Lúc này trời còn sớm quá, trên lầu lác đác chỉ có

mấy người khách.

Du Hữu Lượng gọi lấy điểm tâm. Chàng rót rượu vào chung nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.