HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 175

- Hiền đệ cùng ta cạn chén này để chúc hạ cuộc kết giao bữa nay.
Nhan Bách Ba cũng bắt chước Du Hữu Lượng, hăng hái cầm chung rượu

đưa lên môi. Mùi rượu mãnh liệt, gã phấn khởi tinh thần uống rượu một hơi
cạn sạch.

Miệng còn miễn cưỡng khen ngợi:
- Rượu ngon quá! Rượu ngon quá!
Du Hữu Lượng cười thầm. Chàng biết Nhan Bách Ba không uống được

rượu nên không mời nữa.

Nhan Bách Ba tự rót lấy một chung nói:
- Đại ca! Té ra uống rượu cũng thú lắm. Tiểu đệ trước không biết uống

rượu thật là uổng.

Du Hữu Lượng thấy mặt gã đỏ bừng càng tăng thêm vẻ tuấn tú. Chàng

sợ gã uống say lỡ việc, toan tìm lời khuyên can, bỗng nghe thanh âm khàn
khàn của một lão già cất lên ngâm:

"Tướng quân bách chiến thân tan nát.
Sông Dịch Tây Phong thổi lạnh lùng.
Tân khách áo xiêm dường tuyết phủ.
Bi ca tráng sĩ ngẩn ngơ lòng...".
Giọng ngâm rất thê lương tịch mịch như của một vị tướng quân đến lúc

tuổi già đang cưỡi con ngựa mà hét trong lúc lộng gió tây, khiến người
nghe không khỏi cảm xúc.

Nhan Bách Ba bất giác nổi dạ thê lương, không uống rượu nữa.
Du Hữu Lượng liếc mắt nhìn về phía phát ra tiếng ngâm thì thấy lão già

ngồi trong góc lầu lối tuổi, tướng mạo thanh tú, mặt vuông chữ điền, cặp
lông mày đi chênh chếch lên đến mớ tóc mai.

Lão không giận mà oai nghiêm, nhưng mí mắt ảm đạm dường như có vẻ

lo âu. Lão rót rượu hết chung này đến chung khác mà uống.

Nhan Bách Ba khẽ nói:
- Lão kia tướng mạo buồn rầu. Hiển nhiên là người có lai lịch, không

hiểu sao lại vào tiểu điếm này để bán say?

Du Hữu Lượng chú ý nhìn vào thấy lão già uống hoài, uống mãi, hết

chung này đến chung khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.