HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 172

thơ lại nổi lên, bụng bảo dạ:

- Ta còn đi đường xa, khó lòng nuôi được con chim này muốn gởi chàng

họ Du nuôi giùm cho. Ngày sau hội ngộ đã có nó để làm tín vật.

Nhưng rồi gã nghĩ lại thấy bẽn lẽn vô cùng!
Gã còn đang ngần ngừ bỗng con Bạch Anh Vũ lớn tiếng la:
- Buông tha ta mau! Buông tha ta mau!
Nhan Bách Ba thấy con Anh Vũ biết nói tiếng người, trong lòng lại càng

vui thích. Bỗng nghe con chim lại la:

- Buông tha ta mau! Sính Đình Tiên Tử sắp tới đó.
Nhan Bách ba trong lòng kinh ngạc. Con Bạch Anh Vũ thừa cơ vỗ cánh

bay đi.

Nhan Bách Ba lẩm bẩm:
- Sính Đình Tiên Tử! Té ra con chim này được Sính Đình Tiên Tử nuôi

dưỡng. Thảo nào nó thông tuệ phi thường.

Gã nhìn Du Hữu Lượng nói:
- Du huynh! Chúng ta tránh đi quách. Tiểu đệ không muốn chạm trán

Sính Đình Tiên Tử.

Du Hữu Lượng lượm cái bọc lên. Hai người đi vào khu rừng mé hữu. Đi

chừng nửa giờ, cả hai người cùng dừng lại trước một cây lớn ngồi xuống.

Du Hữu Lượng hỏi:
- Sính Đình Tiên Tử là nhân vật thế nào?
Nhan Bách Ba giải thích:
- Không phải tiểu đệ sợ Sính Đình Tiên Tử, nhưng nhân vật này có mối

liên quan với gia sư, tiểu đệ không tiện động thủ với y.

Du Hữu Lượng lấy làm kỳ hỏi:
- Sao gặp y lại nhất định phải động thủ?
Nhan Bách Ba đáp:
- Du huynh! Du huynh không biết tính khí y tệ lắm. y còn nhỏ tuổi hơn

tiểu đệ nhưng rất điêu ngoan cổ quái, đến đâu gây sự tới đó. Y gây chuyện
phiền phức cỗ này rồi bỏ đi lại đến quấy nhiễu nơi khác. Những nhân vật
võ lâm, phải điên đầu với y mà chẳng có cách nào đối phó được, nên đành
nhường nhịn y cho xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.