HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 195

Du Hữu Lượng đảo mắt nhìn quanh không biết thanh âm từ phía nào

vọng lại.

Chàng chợt động tâm cơ, dán tai xuống mặt đất thì quả nhiên phát giác

thanh âm từ dưới đất đưa lên. Chàng nghĩ thầm trong bụng:

- Té ra bọn chúng đi xuống lòng đất. Vậy gần đây tất có cửa hầm. Bọn

chúng mà đi lên một cách bất ngờ thì ta ngồi đây có điều không ổn.

Chàng lồm cồm đứng dậy rồi vọt qua phiến đá lớn ẩn vào trong bụi cỏ

rậm.

Du Hữu Lượng vừa ẩn mình xong thì phía trước có động. Chàng dương

mắt lên nhìn bóng người thấp thoáng. Người đi trước chính là Du lão nhị.
Du lão nhị đi qua rồi mà phía sau không có người di theo, Du Hữu Lượng
lấy làm kì tự hỏi:

- Còn người nữa sao lại không ra?
Chàng đang nghi hoặc bỗng thấy Du lão nhị xoay mình quay đầu về phía

đống đá lớn lên tiếng:

- Quanh đây không có ai hết. Các hạ cứ ra đi.
Du Hữu Lượng ngấm ngầm kinh hãi bụng bảo dạ:
- Không hiểu người kia là ai. Cứ tình hình này hắn là một nhân vật rất

thần bí. Ở giữa vùng sơn dã hắn vẫn không dám lộ diện một cách mạo
muội. Ta phải chú ý xem hắn là nhân vật thế nào.

Bỗng thấy sau đống đá có tiếng động khẽ rồi một người từ từ đứng lên.

Du Hữu Lượng nhìn rõ người này mặt vuông mũi dài, phong độ bất phàm
nhưng rất lạ mặt.

Du Hữu Lượng sửng sốt vì người kia đang bước tới đột nhiên sau đống

đá lại có người thứ ba chậm chạp đi ra.

Du Hữu Lượng kinh hãi nghĩ thầm:
- Xem chừng sau đống đá này là một nơi rất kín đáo. Đối phương đã có

người vào đó ẩn thân từ trước.

Nghĩ tới đây chàng không khỏi ngấm ngầm kinh hãi, chẳng hiểu mình

vừa đi lại tìm kiếm có bị người này theo dõi không?

Người thứ ba đi tới, Du Hữu Lượng nhìn rõ mặt hắn che bằng một tấm

khăn đen, chỉ để hở cặp mắt nên càng ra vẻ thần bí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.