HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 194

Du lão nhị đáp:
- Dù người nào căm tức lão cũng không dám đắc tội với lão, nói năng

vẫn phải giữ lễ cung kính.

Người kia hỏi:
- Không hiểu còn hai đường nữa kết quả ra sao?
Du lão nhị đáp:
- Theo nhận xét của lão phu thì chắc là cũng trở về không.
Về sau họ nói gì Du Hữu Lượng không nghe rõ nữa. Chàng chú ý lắng

tai hồi lâu, chẳng thấy động tĩnh gì. Chàng yên tâm ngồi nguyên chỗ bụng
bảo dạ:

- Ta ẩn chỗ này nếu chúng đứng dậy đi, tức nhiên ta có phát giác. Chỉ

mong chúng đừng dời khỏi nơi đây, còn ta chờ bao lâu cũng được.

Du Hữu Lượng chờ một lúc nữa vẫn không nghe thấy tiếng nói chuyện

mà cũng chẳng thấy tiếng bước chân, bất giác nẩy dạ hoài nghi. Lập tức,
Du Hữu Lượng vừa cúi mình rón rén bước đi. Chàng đoán chừng chỉ đi
quanh hết phiến đá trước mặt là tới chỗ phía sau tảng đá lớn, và cho rằng
hai người kia ngồi ở đó.

Nhưng chàng đi quanh hết phiến đá lớn cũng chẳng thấy gì.
Du Hữu Lượng giật mình kinh hãi, chàng quanh quẩn tìm một lúc nữa

rồi tiến về phía trước một đoạn đường cũng không phát hiện ra được bóng
hai người kia.

Chàng nhớ lại tình hình vừa qua, tưởng là hai người chẳng thể bỏ đi mà

không phát ra tiếng động. Như vậy chàng càng thêm băn khoăn trong dạ.

Du Hữu Lượng tìm quanh quẩn một hồi rồi ngồi xuống tựa lưng vào tảng

đá lớn. Lúc này bỗng trời nổi gió to. Bên tai nghe vù vù, Du Hữu Lượng cố
nghĩ mãi mà không tìm được lí do hai người kia đột nhiên mất biến từ lúc
nào?

Bất thình lình có tiếng người lọt vào tai:
- Các hạ đi nhanh thêm một chút được không? Chúng ta nên đi bây giờ

cho tiện.

Một thanh âm khác đáp lại:
- Được lắm! Được lắm, ông bạn hãy đi trước đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.