HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 280

Vu Duy Tân đáp:
- La tướng quân cố chết giữ một bên, nhưng hỏa pháo của địch nhân rất

lợi hại. La tướng quân dồn binh trên núi, súng bắn tới nơi đá núi vỡ lở,
người bị thiệt hại vô số. Mỗi ngày bị tổn thất mấy trăm quân. Nếu không ra
đánh thì e rằng lực lượng tiêu hao đến hết.

Tổ tướng quân hỏi:
- La tướng quân đánh quen trăm trận sao lại để toàn quân tan vỡ? Sự tổn

thất ở bên địch ra sao?

Vu Duy Tân đáp:
- La quân vừa xuất trận liền bị Thanh binh tấn công bằng hỏa pháo. La

quân tuy tinh nhuệ, nhưng những tấm thân huyết nhục không thể chống lại
hỏa khí. Mình chưa tới nơi đã bị bắn rồi.

Tổ tướng quân ngửa mặt lên trời thở dài nói:
- Thế là hàng vạn quân tinh nhuệ bị chết hết. Việc đời không biết đâu mà

liệu trước. Vu tướng quân! Tướng quân hạ lệnh thổi cơm ăn ngay ban đêm
rồi chúng ta kéo đến Tuy Viễn.

Vu tướng quân cả mừng đáp:
- Như thế là phải! Như thế là phải! Đại soái đang mong đội trọng pháo

áo đỏ như khát nước. Đã có tinh binh dưới trướng, tướng quân lại thêm
mấy chục trấn thủ thần thì cuộc chiến ở Tuy Viễn có cơ vãn hồi.

Tổ tướng quân hỏi:
- Địch nhân còn cách thành chừng bao nhiêu đường đất?
Vu tướng quân đáp:
- Hôm qua còn cách mười mấy dặm. Thạch Sơn thất thủ thì Ninh Viễn ở

trong tầm súng rồi. Thế mà từ đêm qua đến bây giờ chưa nghe tiếng súng
nổ mới thật là kỳ!

Tổ tướng quân gật đầu.
Vu tướng quân hạ lệnh cho ba quân thổi cơm nấu ăn.
Tổ tướng quân lại nhìn Du Hữu Lượng xin lỗi rồi nói:
- Tiểu tướng còn muốn thỉnh cầu huynh đài, xin huynh đài nghĩ đến tính

mạng lê dân trong thiên hạ mà giúp đỡ cho trong cơn quốc biến.

Du Hữu Lượng đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.