HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 306

- Đại muội đã nói ý trung nhân của y nhà ở chân núi Trường Bạch. Ta đi

chuyến này sẽ đến núi Trường Bạch, không chừng gặp được nhiều cơ hội.

Chàng chợt động tâm cơ tự nhủ:
- Trên Thiên Trì ở đỉnh núi Trường Bạch có giống linh man (cá sộp).

Chẳng hiểu có chữa được chứng bệnh hay quên cho đại muội chăng?

Chàng không nghĩ gì nữa đi thẳng đến núi Trường Bạch. Vì muốn tìm cô

em gái nên không xông pha vào những đường hẻo lánh trong dã, cứ theo
đường quan đạo mà tiến. Hàng ngày chàng đi qua những thành lớn trấn nhỏ
mà chưa tìm ra được tông tích gì hết. Đại khái hiệu lực bức công văn của
Viên đại soái rất lớn.

Những tướng quân thủ thành đối với chàng rất ân cần. Họ hỏi chàng

muốn kiếm người thế nào, hình dạng ra sao, để làm văn thư truyền đi các
nơi tìm giúp.

Du Hữu Lượng đi theo đường đại lộ, chỗ ăn ngủ đều được chiếu cố một

cách rất ân cần, dung quang chàng cũng tươi lên không phải phong trần
như trước.

Một hôm chàng đi gần tới chân núi Trường Bạch, hỏi thăm người tiều

phu về đường lên Thiên Trì. Chàng thấy đường núi gập ghềnh hiểm trở, đi
ngựa không tiện liền tặng ngựa cho người tiều phu, đổi lấy mấy ngày lương
khô để một mình lên núi.

Người tiều phu được ngựa cảm ơn chàng khôn xiết.
Khinh công chàng rất cao minh nên đi trên đường núi cũng mau lẹ.
Hôm ấy vào lúc xế chiều, chàng đã vào sâu núi Trường Bạch, liền tìm

một nơi sơn động để nghỉ ngơi. Trước động chàng đốt một đống lửa. Ban
đêm chỉ nghe tiếng thông reo như sóng cồn cùng tiếng cọp gầm vượn hót.
Thỉnh thoảng có con dã thú thấy ánh lửa chạy ra. Còn trên núi tuyệt không
một bóng người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.