HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 365

- Lần sau chúng ta thấy chỗ nào khả nghi thì phóng một mồi lửa. Không

chừng bọn Thanh cẩu đem chưởng môn dời đi nơi khác. Này! Có người
đến đó.

Du Hữu Lượng quay đầu nhìn lại thấy một tên võ tướng đi tới. Chàng

liền lạng người lẩn tránh. Chợt thấy ở gần đó cũng một bóng người nhỏ bé.
Lòng chàng rất khẩn trương, miệng lẩm bẩm:

- Hỏng bét! Hỏng bét! Cô kia cũng tới đây ư?
Rồi chàng nhoài mình rượt theo bóng đen trước mặt.
Bóng đen này chính là thiếu nữ. Cô giơ tay ra hiệu cho Du Hữu Lượng.

Hai người lặng lặng chạy đi một lúc rời xa trại quân Thanh.

Du Hữu Lượng toan lên tiếng thì thiếu nữ nói ngay:
- Tiểu muội vẫn băn khoăn trong dạ. Công tử vừa cất bước tiểu muội liền

thức giấc chạy theo tới đây, nhưng lại là Đại tướng của bọn thống lãnh quân
Thanh.

Du Hữu Lượng yên tâm được một chút. Chàng hỏi:
- Cô nương có biết doanh trại của ba người kia ở chỗ nào không? Tại hạ

kiếm mãi mà không thấy.

Thiếu nữ lắc đầu đáp:
- Chỗ này toàn là trại sách, tìm kiếm khó lắm. Nhưng tiểu muội vô tình

phát giác ra một việc lớn mà trong trại quân Thanh có một kiếm khách trùm
đời tới nơi.

Du Hữu Lượng sửng sốt hỏi:
- Người đó là ai?
Thiếu nữ đáp:
- Y họ Lương và đại ca của Kiến Châu Tứ Kiếm.
Du Hữu Lượng giật mình kinh hãi hỏi:
- Phải chăng là Vô Ảnh Kiếm Lương Luân?
Thiếu nữ gật đầu.
Du Hữu Lượng nghĩ thầm:
- Mười năm trước miền Đông Bắc quật khởi bốn tay đại hiệp sĩ. Bốn

người này đã vào Trung Nguyên, dùng sức hạ mấy chục tay cao thủ. Sau họ
chọc giận thiên hạ đệ nhất kiếm Lâm Công Vũ, chưởng môn phái Điểm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.