HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 543

- Địch nhân cách cửa động rất gần, mình chẳng có hy vọng gì ra khỏi

được.

Chẳng hiểu phía trong còn thông lộ nào nữa không?
Hồng Bào Nhân chưng hửng một lúc rồi nổi lên tràng cười hô hố.
Du Hữu Lượng nhìn chăm chăm vào đối phương không chớp mắt, lòng

không ngớt xoay chuyển ý nghĩ:

- Hiện giờ công lực chưa hoàn toàn tê liệt cần phải nghĩ cách trốn đi cho

mau, để sau này sẽ liệu. Nhưng trốn thoát được bàn tay thằng cha này
không phải là chuyện dễ dàng. Thạch động sâu thẳm, ta chỉ còn cách nhân
lúc hắn vô tình mà chạy vào trong, may ra vận mạng chưa hết thì sống sót
được chăng?

Chàng còn đang suy tính thì Hồng Bào Nhân đã vọt tới như một giây

khói lẹ.

Hắn vung song quyền đánh ra.
Trong lúc nguy cấp, Du Hữu Lượng nghiêng người đi hạ mình xuống lăn

vào góc trong.

Hồng Bào Nhân cử động rất mau lẹ. Hắn vung tay một cái pho tượng đá

đổ ầm ầm xuống vít lối đi.

Trong lúc tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc, Du Hữu Lượng lại tránh

khỏi phát chưởng của đối phương. Chàng tung mình nhảy lên chạy vào
phía trong.

Hồng Bào Nhân rất đỗi kinh ngạc. Hắn đang đứng giữa thạch động, mắt

thấy Du Hữu Lượng biến mất vào trong bóng tối không khỏi tức giận. Hắn
hừ một tiếng nhưng không rượt theo, miệng lẩm bẩm:

- Thẳng nhỏ này tâm cơ linh mẫn! Nhưng gã trốn khỏi bàn tay lão phu và

trốn vào trong thạch động thì cũng là đường chết mà ta đỡ phải mất công
động thủ.

Nhắc lại Du Hữu Lượng chạy vào phía trong thấy khoảng trống hai bên

mỗi lúc một nhỏ hẹp. Chàng chắp hai tay để trước ngực đề phòng khi đụng
phải vách đá không đến nỗi chạm vào bộ vị trọng yếu.

Chàng chạy được hơn hai chục trượng, không thấy Hồng Bào Nhân rượt

theo mới yên lòng thở phào một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.