HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 541

nỗi tuyệt vọng vô biên vì hiển nhiên chàng đã bị nội thương cự kì trầm
trọng.

Hồng Bào Nhân liếc mắt nhìn hai pho tượng đá. Hai mắt hắn lộ ra ngoài

tấm khăn che mặt những tia hung quang cực kì âm độc. Hắn cất tiếng hỏi:

- Du Huyền Thanh đối vơi ngươi là thế nào?
Du Hữu Lượng không trả lời. Chàng gắng sức vận động chân khí mấy

lần nhưng đều thất bại.

Hồng Bào Nhân hỏi lại:
- Thẳng lỏi con đừng giả câm giả điếc nữa. Vừa rồi mi nhìn vào tượng

Du Huyền Thanh và mụ vợ bảo bối của hắn ngơ ngẩn xuất thần. Mi tưởng
lão phu không đoán được sao?

Du Hữu Lượng trong lòng xúc động xẵng giọng hỏi lại:
- Ta là người thế nào với Du Huyền Thanh thì có can dự gì đến lão? Tại

sao lão hỏi vặn ta điều này?

Hồng Bào Nhân cười gằn nói:
- Nói cho mi hay cũng bằng vô dụng. Đêm nay nhất định mi phải chết.
Du Hữu Lượng la lên:
- Du Nhất Kỳ! Đúng ngươi là Du Nhất Kỳ rồi.
Hồng Bào Nhân lộ vẻ sửng sốt hỏi:
- Mi bị ma quỷ ám ảnh hay sao mà cứ tưởng lão phu là Du Nhất Kỳ?
Du Hữu Lượng nghe nói chấn động tâm thần.. Chàng tự hỏi:
- Người mặc hồng bào trước mắt ta chắc là nhân vật khinh công tựa hồ

quỷ ma. Hắn đã không phải là Bách Độc Giáo Chủ Du Nhất Kỳ thì vừa rồi
sao lại hỏi ta câu đó? Lúc hắn nhắc tới danh xưng của phụ thân ta thì khóe
mắt lộ ra những tia khác lạ, chẳng lẽ cái chết của song thân ta và chưởng
môn năm phái lớn bị hại, ngoài Du Nhất Kỳ ra còn liên quan đến người
mặc hồng bào này?

Hồng Bào Nhân chuyển động thân hình, bao nhiêu tư cách nham hiểm lộ

ra hết. Du Hữu Lượng thấy hắn quả là một nhân vật hiểm sâu thần bí.
Chàng hồi hộp, toàn thân toát mồ hôi nhỏ giọt.

Hồng Bào Nhân lại hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.