HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 573

Ôn Sĩ Đạt lạnh lùng nói:
- Con người ta ai chẳng có lòng thương hương tiếc ngọc? Nhất là bọn

người mệnh danh là kẻ sĩ nghĩa hiệp. Hà hà! Kẻ nào mà vọng động là lão
phu bóp chết hai con nhỏ này ngay tức khắc.

Hà Tuyên Đình đứng bên nói:
- Ôn lão quái cứ việc y kế mà vận dụng thủ cước. Bọn ta không được

rảnh ở đây che tàn cho lão nữa.

Ôn Sĩ Đạt lườm mắt, cất tiếng thóa mạ:
- Con mẹ nó! Làm gì mà các ngươi không rảnh? Các ngươi đui mắt hay

sao mà không nhìn thấy đối phương chỉ có ba con mèo què? Người chân
chính chỉ có một nhà sư Thiếu Lâm.

Tôn Công Phi xua tay đáp:
- Ôn lão tiên sinh đừng nổi nóng! Giáo chủ lợi dụng Nguyên Nguyên

Tăng và hai con nhỏ để bố trí cạm bẫy với ý muốn tiếng tăm đồn đại ra
ngoài giang hồ cho các phái Thiếu Lâm, Hoa Sơn và Võ Đương đều tới nơi
để chúng ta quăng một mẻ lưới là bắt được hết. Không ngờ ngoài phái
Thiếu Lâm, còn bọn chúng nhát gan không tới.

Hắn chưa dứt lời thì ở trên thềm mé hữu thần miếu đột nhiên có người

lên tiếng:

- Nhị sư huynh! Trước miếu đây há chẳng phải là đồng bọn ngày trước ở

ngoài thành Trường An đã cúp đuôi chạy trốn, bây giờ chúng lại tới? Họ có
nhát gan đâu?

Trên thềm nhà kình phong xô đẩy, bốn bóng đen vọt lên không trung còn

xoay một vòng, tư thế rất ngoạn mục, rồi mới hạ mình xuống.

Du Hữu Lượng ngó thấy la thầm trong bụng.
- Đại bằng triển xí! Hoa Sơn Tứ Hiệp đã tới nơi!
Chàng đảo mắt ngẫu nhiên nhìn thấy dưới chân cột đá trước miếu có ẩn

nấp mấy chục hán tử áo xám. Tên nào sau lưng cũng đeo một cái giỏ tre.
Trong đám này co hai tên chàng đã gặp trên gò nhỏ ở ngoài thị trấn.

Lúc Hoa Sơn Tứ Hiệp đang hạ mình xuống, mấy chúc hán tử kia đột

nhiên thò tay vào giỏ tre tốc ra một nắm. Chỉ trong nháy mắt, trong không
gian đã đầy một lớp cát vàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.