HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 596

Hồng Bào Nhân đằng hắng một tiếng. Chưa ai nhìn thấy lão thủ thế mà

phá cửa sổ vọt ra ngoài, đứng cách Pháp Minh chừng năm bước. Khinh
công của lão khiến cho Pháp Minh cũng phải lè lưỡi.

Pháp Minh định thần nói:
- Nếu bần tăng nhớ không lầm thì thí chủ đây đã chạm trán bần tăng rồi.
Hồng Bào Nhân chưa đáp, bỗng nghe đánh vèo một tiếng, Nguyên

Nguyên Tăng cũng ra khỏi tòa lầu.

Pháp Minh nhìn thẳng vào Nguyên Nguyên Tăng. Lão bước lui bước tới

ba vòng rồi nói:

- Thiện tai! Thiện tai! Mấy chục năm thấm thoắt chẳng là bao. May lại

gặp được cố nhân bình yên vô sự.

Nguyên Nguyên Tăng lạnh lùng hỏi:
- Đừng khách sáo làm gì nữa. Pháp Minh! Ngươi tới đây làm chi?
Pháp Minh đáp:
- Tuệ Nguyên! Ngày trước khi bần tăng mới nhập môn phái Thiếu Lâm

thì các vị ở hàng chữ Thiên nói một câu, đến nay bần tăng vẫn nhớ như in
trong óc.

Câu đó là "Tâm là vết mà Pháp là bụi".
Pháp Minh dừng lại một chút, Nguyên Nguyên Tăng không nhịn được

nói ngay:

- Hai cái đó còn giống như vết tích trên gương.
Pháp Minh gật đầu đáp:
- Đúng thế. Lại còn câu "Lau hết bụi mới thấy" á. Tâm pháp quên hết,

bản tính mới chân thực. Tuệ Nguyên! Nay là lúc đạo hữu nên lau hết bụi
trên gương.

Nguyên Nguyên Tăng hỏi:
- Lau hết bụi thì nên làm thế nào? Xin hỏi chùa Thiếu Lâm từ ngày khai

sơn đã mấy trăm năm, có vị hòa thượng nào thành chánh quả chưa?

Pháp Minh đáp:
- Đạo hữu nói thế là sai. Tâm hết vết tích thì tâm mới chính. Các vị tổ sư

chân tu đắc đạo chúng ta biết thế nào được? Tuệ Nguyên! Đạo hữu đang
đứng trước làn bể khổ mông mênh, nên quay đầu lại...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.