HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 71

- Nếu vậy thì bần tăng e rằng Diêu đại thiên vương không còn cơ hội nào

để gặp Thái Bình đạo trưởng nữa.

Diêu Ưng không ngờ câu nói ghê gớm này lại phát ra từ miệng của một

người đã xuất gia.

Hắn không biết trả lời thế nào, toan phóng chưởng đánh ra. Song chỉ mới

lạng người đi nửa bước thì đột nhiên một lão già lối tuổi chặn lại. Mọi
người nhìn ra thì lão chính là chủ quán.

Chủ quán tươi cười lớn tiếng:
- Khách quan có chuyện gì thì nên lấy lời lẽ mà đối xử, hà tất phải động

thủ.

Diêu Ưng đưa mắt ngó chủ tiệm, không tiện động thủ. Xong trong lòng

hắn lửa giận không nơi phát tiết, đột nhiên hắn giơ tay lên liệng đôi đũa ra.
Kình phong rít lên veo véo vọt về phía nhà sư.

Ngờ đâu Pháp Minh thiền sư tựa hồ chẳng để ý gì, cũng không quay đầu

lại, bỗng vươn tay chụp lấy đôi đũa trên bàn liệng lại.

Tiếp theo hai tiếng rắc rắc vang lên.
Bốn chiếc đũa đụng nhau rớt xuống đất.
Thủ pháp của nhà sư khiến cho mọi người kinh hãi ngẩn mặt ra, trong võ

lâm có công phu nhắm mắt đấu chưởng đã là kỳ lạ. Đằng này Pháp Minh
không quay đầu lại mà liệng đũa ra gạt trúng được đũa của đối phương mới
thật là hiếm có.

Chủ tiệm lờ đi như không hề trông thấy gì, miệng vẫn cười tươi, chắp tay

xá quanh một vòng rồi lớn tiếng nói:

- Bữa nay trong tệ điếm đông đảo cao nhân. Các vị khách quan lại ra

chiều hào hứng, tiểu lão rất lấy làm cảm tạ. Hiện trong tệ điếm cất được
một vò rượu ngon vậy để mở niêm mời liệt vị nếm thử vài chung.

Rồi lão thét gia nhân:
- Tiểu nhị! Mau lấy rượu ra đây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.