HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 891

Thiếu niên áo đen tức giận hỏi:
- Cướp của giết người ư? Ngươi... ngươi coi tiểu gia là hạng người nào?

Tiểu gia cảnh cáo ngươi mở mắt ra mà nhìn, đừng có nhắm mắt coi người
một cách lạnh nhạt.

Gã thấy Du Hữu Lượng không lộ vẻ gì lại hùng hổ nói:
- Ngươi đừng hợm mình. Ai cần gì ngươi giúp đỡ? Dù chuyến tiêu này

chúng có tới Kiến Châu, tiểu gia cũng tìm được biện pháp đoạt về...

Du Hữu Lượng chấn động tâm thần buột miệng hỏi:
- Phải chăng huynh đài nói là chuyến tiêu này đưa tới Kiến Châu ở Nữ

Chân?

Thiếu niên áo đen trợn mắt lên nhìn Du Hữu Lượng xẵng giọng:
- Tiểu gia hơi đâu mà bàn chuyện với ngươi. Ngươi khinh mạn tiểu gia

rồi có ngày được nếm mùi đau khổ. Ngươi hãy chờ coi.

Gã nói câu này một cách rất hung hăng rồi vọt mình chạy như bay về

phía đường quan đạo.

Du Hữu Lượng ngẩn người ra đương trường. Lòng chàng cồn lên trăm

ngàn ý nghĩ. Chàng tự hỏi:

- Gã thiếu niên này lúc tỏ ra người lão luyện, lúc như tuồng trẻ nét. Nói

toàn giọng bác bậc. Không hiểu lai lịch gã như thế nào? Mục đích của gã là
cướp tiêu, nhưng ta không thể ngờ được. Gã còn nói Kim Ngô tiêu cục áp
tải hàng hóa đến Kiến Châu ở Nữ Chân. Chẳng lẽ trong vụ này còn có màn
bí mật không thể nói hết?

Chàng suy nghĩ hồi lâu không tìm được manh mối, đành ôm mối hoài

nghi thượng lộ.

Vào khoảng giờ Ngọ, Du Hữu Lượng tới một tòa trấn tập, Một tửu lâu

hiện ra ngay ở góc đường. Chàng liền vào gọi tiểu nhị bảo:

- Lấy cho hai cân thịt bò và món uống rượu.
Chàng ngồi một bàn bên cửa sổ.
Hiện giờ đang lúc giữa trưa. Ánh diệm dương soi khắp trần hoàn. Phong

cảnh xa gần đều rõ hết. Du Hữu Lượng phóng tầm mắt nhìn ra bống mặt
bất giác tâm thần say sưa ngây ngất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.