HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 890

- Gã này không phân rõ đen trắng lại thiếu kiến thức. Ta chẳng nói với gã

nữa là xong.

Thiếu niên áo đen trầm ngâm nói tiếp:
- Có điều ta coi ngươi không phải cùng phe với bọn tiêu sư kia, chỉ đáng

tiếc ngươi không biết phân biệt kẻ chính người tà lại đi giúp bọn chúng.
Thật là... thật là tuồng trẻ nít mới nhập giang hồ thường mắc bệnh hợm
hĩnh...

Gã nói câu sau cũng nghiễm nhiên tự coi mình là tay lão luyện giang hồ

để giáo huấn kẻ khác.

Du Hữu Lượng không sao hiểu rõ được lòng dạ gã, đành lẳng lặng không

nói gì.

Thiếu niên áo đen đổi thành dịu giọng:
- Có lỗi biết sửa đổi là hay. Chỉ mong ngươi chịu phục thiện giúp ta một

việc.

Sau này tiểu gia danh vang bốn biển sẽ không nghĩ tới mỗi hiềm cũ.
Du Hữu Lượng cười thầm vì đối phương nói vòng vèo hàng nửa ngày, té

ra gã có điều cầu khẩn mình. Chàng giữ vẻ thản nhiên hỏi:

- Tại hạ có chỗ nào ra sức cho huynh đài?
Thiếu niên áo đen khẽ đáp:
- Ngươi giúp ta một tay giết bọn tiểu sư chó má đó, đoạt hàng hóa chạy

đi là thành công viên mãn.

Du Hữu Lượng động tâm, nói:
- Té ra huynh đài để ý đến món hàng. Đáng cười cho Tiền cục chủ chẳng

hiểu gì lại hạ độc thủ lầm lẫn.

Thiếu niên áo đen buột miệng hỏi:
- Sao? Tiền Kim Ngô cũng đến ư?
Du Hữu Lượng gật đầu.
Thiếu niên áo đen hỏi:
- Ngươi có chịu giúp ta không?
Du Hữu Lượng đáp:
- Trước nay tại hạ chưa làm một việc gì mờ ám, huống chi đây lại là

hành động cướp của giết người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.