HỒNG LÂU MỘNG - Trang 1041

Tập Nhân thấy mẹ nó đến, liền nổi giận nói:
Ba ngày nay bà đánh hết con nuôi đến con đẻ, có phải bà định khoe nhiều con đấy
không? Bà không coi phép tắc ra gì cả?
Bà già này mới đến mấy ngày, thấy Tập Nhân không hay nói, cho là tốt nết, liền nói:
Cô không biết, đừng nên động chạm đến việc của chúng tôi. Chỉ tại các cô nuông chiều
nó đấy.
Tập Nhân tức quá ngoắt trở lại, Xạ Nguyệt đương phơi khăn ở dưới cây hải đường, nghe
ồn ào, liền nói:
Chị cứ mặc kệ, xem mụ ấy làm trò gì!
Rồi đưa mắt cho Xuân Yến, Xuân Yến hiểu ý, chạy thẳng đến chỗ Bảo Ngọc. Mọi người
đều cười nói: “Thật là việc xưa nay chưa từng có bao giờ”.
Xạ Nguyệt nói với bà già:
Bà hãy bớt giận đi. Chẳng lẽ những người ở đây nói với bà không đắt lời hay sao. Thấy
Xuân Yến chạy đến bên cạnh. Bảo Ngọc cầm lấy tay nó, nói:
Chị đừng sợ, đã có tôi đây!
Xuân Yến khóc, kể lại việc bọn Oanh Nhi vừa rồi. Bảo Ngọc cáu nói:
Chị cứ ở trong này chơi, việc gì lại mang lỗi cả với họ hàng nữa. Xạ Nguyệt nói với bà
già và mọi người:
Chả trách bà già này bảo chúng tôi không được động chạm vào việc của họ. Chúng tôi
không biết, nhầm to rồi. Bây giờ mời một người khác có thể động chạm được, chắc bà ấy
mới phục và mới biết phép tắc!
Liền quay lại bảo đứa hầu nhỏ:
Mày đi gọi chị Bình đến đây, nếu chị ấy bận thì gọi già Lâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.