HỒNG LÂU MỘNG - Trang 24


Vũ Thôn ngâm xong, nghĩ mình bình sinh có chí khí lớn, nhưng chưa gặp thời, liền ngửa
mặt lên trời, gãi đầu than thở, ngâm to một câu:
Ngọc giấu đáy hòm chờ giá bán
Thoa nằm trong hộp đợi thời bay.
Sĩ Ẩn đi đến, nghe thấy, cười nói:
Tôn huynh thực có chí khí hơn người? Vũ Thôn vội cười đáp:
Không dám! Chợt ngâm câu thơ cổ, có đâu dám ngông cuồng đến thế! Và hỏi lại:
Tiên sinh cao hứng gì mà đến đây? Sĩ Ẩn cười nói:
Đêm nay tiết Trung Thu, tục thường gọi tiết đoàn viên. Nghĩ đến tôn huynh trọ ở chốn
tăng phòng, có lẽ cũng hiu quạnh, cho nên tôi có bày riêng một tiệc mời tôn huynh sang
bên nhà thưởng trăng, không biết tôn huynh có chiếu cố cho không?
Vũ Thôn nhận lời ngay, cười nói:
Được tiên sinh quá yêu, tiểu đệ đâu dám trái ý. Vũ Thôn liền theo Sĩ Ẩn về thư phòng.
Hai người uống nước trà xong. Một chốc, tiệc bày ra, rượu ngon, thức nhắm tốt, không
cần phải nói. Hai người lúc đầu còn uống thong thả, sau dần trò chuyện cao hứng, thi
nhau chuốc chén. Bấy giờ ngoài phố nhà nào nhà nấy đàn sáo ca hát. Vừng trăng vằng
vặc, sáng tỏ giữa trời. Hai người càng hào hứng, rót đến đâu cạn đến đấy. Vũ Thôn lúc
này đã ngà ngà say, không giữ nổi cuồng hứng, trông trăng ngụ ý ngâm một bài:
Đêm rằm gặp buổi đoàn loan,
Sáng trong dõi khắp lan can phía ngoài.
Vừng trăng vừa ló trên trời,
Dưới trần ngửa mặt muôn người ngắm trông
Sĩ Ẩn nghe rồi nói to:
Hay lắm! Tôi thường nói tôn huynh không phải là người tầm thường. Nay ngâm câu này,
tất phải có triệu chứng bay nhảy, chả mấy ngày nữa sẽ nhẹ bước thang mây. Đáng mừng!
Đáng mừng!
Rồi tự tay rót một chân rượu chúc mừng. Vũ Thôn uống cạn, than rằng:
Không phải vãn sinh say rượu nói ngông đâu. Về lối học khoa cử, vãn sinh cũng có thể
dự tên bảng vàng. Chỉ vì hiện nay thiếu tiền lộ phí, không xoay vào đâu được. Đường vào
Kinh thì xa, nếu chỉ nhờ vào tiền bán chữ, viết văn, không thể đủ được… Sĩ Ẩn không
đợi nói hết, ngắt lời ngay:
Sao tôn huynh không nói trước? Tôi vẫn có ý ấy, không thấy tôn huynh nói đến, nên tôi
không dám đường đột. Tôi tuy bất tài cũng có thể hiểu được hai chữ nghĩa và lợi. Sang
năm có khoa thi, tôn huynh nên lên Kinh thi ngay. Một khi bảng xuân cao chiếm, mới
khỏi phụ tài học của mình. Còn tiền lộ phí, tôi xin thu xếp hộ, không dám làm phụ lòng
tin yêu của huynh đối với tôi.
Liền sai tiểu đồng vào lấy năm mươi lạng bạc và hai bộ quần áo rét ra, đưa cho Vũ Thôn.
Sĩ Ẩn lại nói:
Ngày 19 là ngày hoàng đạo, tôn huynh nên đáp thuyền đi ngay. Chờ khi cánh hồng bay
bổng, mùa đông năm sau chúng ta sẽ lại gặp nhau, há không phải là một việc rất vui
sướng hay sao?
Vũ Thôn liền nhận tiền và áo, chỉ cảm ơn một lời, rồi cứ uống rượu, cười nói tự nhiên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.