HỒNG LÂU MỘNG - Trang 414


Giả mẫu đến xem Bảo Ngọc, thấy lần này Bảo Ngọc bị đòn đau quá, không như những
lần trước. Vừa thương cháu, vừa giận con, Giả mẫu khóc mãi không thôi. Vương phu
nhân cùng Phượng Thư khuyên giải hồi lâu, mới nguôi dần, không khóc nữa.
Bọn a hoàn, vú bõ chạy đến chực kéo Bảo Ngọc dậy. Phượng Thư mắng:
Bọn mày khéo hồ đồ! Sao không mở mắt ra mà nhìn. Người như thế, dìu đi sao được.
Hãy về mang cái ghế mây dài đến đây!
Mọi người nghe nói, vội chạy đi mang cái ghế dài đến, đặt Bảo Ngọc nằm xuống, theo
Giả mẫu và Vương phu nhân đưa về nhà Giả mẫu.
Giả Chính thấy Giả mẫu chưa nguôi cơn giận, không dám tự tiện bỏ về, cũng đi theo
luôn. Thấy Bảo Ngọc bị đánh đau quá. Vương phu nhân cứ kêu con luôn miệng và nói:
“Nếu mày chết đi cho anh Châu mày sống, thì bố mày không đến nỗi tức giận thế này, và
cũng không uổng tấm lòng tao suốt nửa đời người. Bây giờ mày có mệnh hệ nào, bỏ tao ở
lại một mình, thì tao biết trông cậy vào đâu. Thằng ngu đần này!”
Bà ta cứ kêu rồi lại khóc, khóc rồi lại kêu. Giả Chính nghe vậy, lòng càng chán ngán, hối
hận rằng lẽ ra mình không nên đánh quá tay như thế. Trước hết đến khuyên Giả mẫu. Giả
mẫu rưng rưng nước mắt nói:
Con hư thì phải dạy, nhưng anh không nên đánh nó đến thế! Anh không đi đi, còn đứng ở
đây làm gì? Hay là anh chưa vừa lòng, còn muốn cho nó chết hẳn thì mới hả lòng hả dạ
hay sao?
Giả Chính nghe nói, vâng lời đi ra.
Tiết phu nhân, Bảo Thoa, Hương Lăng, Tập Nhân và Tương Vân cũng đều chạy lại. Tập
Nhân trong lòng đau xót, nhưng không tiện nói ra, thấy mọi người quây lấy Bảo Ngọc,
người thì đổ nước, người thì quạt hầu, còn mình chẳng biết chen tay vào đâu, liền ra
ngoài, sai đưa hầu nhỏ đi tìm Bồi Dính đến hỏi:
Đang yên đang lành, chẳng có chuyện gì, tại sao lại bị đánh đau như thế, mà mày không
về báo tin ngay?
Tôi cũng không ở đấy. Khi đánh đến nửa chừng, tôi mới biết tin, vội đến hỏi nguyên do,
thì ra vì việc con hát Kỳ Quan và việc chị Kim Xuyến.
Tại sao ông lại biết những việc ấy?
Việc con hát Kỳ Quan có thể là cậu Tiết ngày thường hay ghen tuông, không làm cách
nào hả giận được, nên đã xúi giục người nào đến ton hót ông. Còn việc chị Kim Xuyến
thì cậu Ba nói ra. Tôi nghe người hầu ông nói thế.
Tập Nhân nghe hai việc này gần khớp như nhau, trong lòng đã tin đến tám chín phần, liền
quay trở về, thấy mọi người đang xúm lại chữa cho Bảo Ngọc. Công việc xong xuôi, Giả
mẫu sai người khiêng Bảo Ngọc cẩn thận về nhà. Ai nấy vâng lời, ba chân bốn cẳng,
khiêng Bảo Ngọc về viện Di Hồng, đặt nằm yên ở trên giường. Rối rít một lúc lâu, rồi
kéo nhau về. Bấy giờ Tập Nhân mới đến hầu và căn vặn hỏi han cặn kẽ câu chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.