HỒNG LÂU MỘNG - Trang 461


Nói xong cầm bút ngoáy một lúc, rồi vứt cho mọi người. Bọn Lý Hoàn cầm lấy xem,
thấy:
Lơ lửng rèm Tương cửa khép hờ,
Đất băng chậu ngọc, khéo xinh chưa.
Mới đọc hai câu, Bảo Ngọc đã reo ầm lên: “Ở đâu mà nghĩ ra được tứ ấy?” Lại xem câu
dưới:
Lê đầy nhị trắng đành vay ngọt,
Mai sẵn hồn thơm cứ mượn bừa.
Mọi người đều khen hay, nói: “Quả nhiên có một ý nghĩ khác người”. Lại xem đến mấy
câu dưới:
Cõi nguyệt tiên may tay áo trắng,
Buồng thu khách gạt hạt châu sa.
Ngượng ngùng biết ngỏ cùng ai nhỉ?
Gió lạnh đêm mờ đứng ngẩn ngơ.
Phiên âm
Bán quyển tương liêm bán yểm môn,
Niễn băng vi thổ ngọc vi bồn.
Thâu lai lê nhị tam phân bạch,
Tá đắc mai hoa nhất lũ hồn.
Nguyệt quật tiên nhân phùng cảo duệ,
Thu khuê oán nữ thức đề ngân.
Kiều tu mặc mặc đồng thuỳ tố?
Quyện ỷ tây phong dạ dĩ hôn.
Dịch thơ
Lơ lửng rèm Tương cửa khép hờ,
Đất băng chậu ngọc, khéo xinh chưa.
Lê đầy nhị trắng đành vay ngọt,
Mai sẵn hồn thơm cứ mượn bừa.
Cõi nguyệt tiên may tay áo trắng,
Buồng thu khách gạt hạt châu sa.
Ngượng ngùng biết ngỏ cùng ai nhỉ?
Gió lạnh đêm mờ đứng ngẩn ngơ.
Mọi người xem xong đều nói:
Bài này hơn cả. Lý Hoàn nói:
Về tình tứ phong lưu thì bài này hay hơn, nhưng về hàm súc hồn hậu thì vẫn phải nhường
cho Hành Vu Quân.
Thám Xuân nói:
Lời phê rất đúng. Tiêu Tương phi tử phải đứng thứ hai. Lý Hoàn nói:
Di Hồng công tử phải đội bảng, có chịu hay không? Bảo Ngọc nói:
Bài của tôi thực không hay, lời bình ấy rất công bằng Lại cười nói Nhưng cần phải châm
chước lại hai bài của Hành Vu Quân và Tiêu Tương phi tử.
Lý Hoàn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.