Vua Tề là lúc sắp vào quan.
Bảo cho đời tục đừng khinh vội,
Một bữa cơm khi chết vẫn ơn.
5.
Quảng Lăng hoài cổ
Thiền táo nha tê chuyển nhãn quá,
Tuỳ đê phong cảnh cận như hà?
Chỉ duyên chiêm đắc phong lưu hiệu,
Nhạ đắc phân phân khẩu thiệt đa.
Ve kêu quạ đậu chóng làm sao,
Giờ cảnh đê Tùy cảnh thế nào?
Vì nỗi xa hoa xưa chiếm hệt,
Cho đời mai mỉa miệng nhao nhao.
6.
Đào Diệp độ hoài cổ
Suy thảo nhàn hoa ánh thiển trì,
Đào chi đào diệp tổng phân ly.
Lục triều lương đống đa như hứa,
Tiểu chiếu không huyền bích thượng đề.
Hoa tàn cỏ héo đợi trên ao,
Rời rã cành đào với lá đào.
Người cũ Lục triều giờ vắng cả,
Ảnh đề chỉ thấy vách treo cao.
7.
Thanh Trửng hoài cổ
Hắc thuỷ mang mang yết bất lưu,
Băng huyền bát tận khúc trung sầu.
Hán gia chế độ thành kham thán,
Xư lịch ưng tàm vạn cổ tu.
Sông hắc mênh mông khéo nghẹn dòng,
Khúc đầu gạn hệt nỗi đau lòng;
Ngán cho chế độ vua nhà Hán,
Cậy gạo muôn năm đáng thẹn thùng.
8.
Mã Ngôi hoài cổ
Tịch mịch chỉ ngân tý hãn quang,
Ôn nhu nhất đán phó đông dương.
Chỉ nhân di đắc phong lưu tại,
Thử nhật y câm thượng hữu hương.
Phấn son lặng lẽ đẫm mồ hôi,
Thoắt giã thân kia xuống bể khơi.
Vì dấu phong lưu còn sót lại.
Áo quần khe ấy vẫn thơm hoài.
9.
Bồ Đông tự hoài cổ
Tiểu hồng cốt tiện tối thân khinh,
Tư dịch thâu huề cường toát thành.