HỒNG NHAN LOẠN - Trang 229

Hai người còn đang bận chí chóe, chợt thấy một tiểu nhị xộc vào đại

sảnh, miệng lu loa: “Lão gia, phu nhân, ngoài cửa có khách tới!”

Lạt Tây Thi liếc xéo qua, quát to: “Có khách ngươi còn không biết mời

người ta vào, đứng đực ra đấy ầm ĩ cái gì?”

Lời vừa dứt, ngoài cửa liền xuất hiện một đoàn tráng hán sắc mặt lạnh

tanh không cảm xúc, tám người tách thành hai hàng, mỗi bên bốn người
đứng dọc lối vào đại sảnh, sảnh lớn tức thời lặng ngắt như tờ, tất cả chăm
chú nhìn ra cửa chờ đón.

Tám người vừa yên chỗ, lại có ba người phía sau bước tới, hai người đi

trước bất kể từng cử chỉ dáng vẻ, điệu bộ đều giống hệt nhau, cũng coi là
thiếu niên thanh tú. Có điều, người tinh mắt nhìn kỹ sẽ dễ dàng nhận ra họ
còn đậm đà vị son phấn, rành rành là nữ tử giả nam trang. Mọi người đều
cảm thấy nghi hoặc khó hiểu, đành tiếp tục quay ra xem người cuối cùng,
nhất thời nghẹt thở.

Hào quang lấp lánh, thanh tú tuyệt mỹ, xiêm y lam nhạt pha sắc bạch

diệp phất phơ, ngọc quan phủ lấy búi tóc cột bằng tơ bạc óng ánh, ánh bạc
ẩn hiện giữa làn tóc đen, dáng vẻ tú nhã tôn quý phi phàm, nét cười nhàn
nhạt không rời bờ môi, tai trái đeo một chuỗi hắc trân châu sáng lòa buông
xuống chạm vai, cử chỉ động tác hút mọi ánh nhìn, dáng vẻ lung linh kỳ dị,
làm bật lên vẻ thanh diễm vô song, hết sức quỷ mị.

Biết rõ đối phương là nữ tử giả dạng nam nhân, những người có mặt vẫn

ít nhiều cảm thấy nghẹt thở, nét tà mỹ vượt mọi giới hạn giới tính khiến
người xem bất luận nam hay nữ đều rung động không nói nên lời.

Như Tình bước lên trước, nói với Lạt Tây Thi và vị trạm dịch trưởng

đang đứng trong sảnh: “Chúng ta muốn bao hết nửa số phòng trên lầu hai.”
Câu nói vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng, tiếng nói cười lại xôn xao
khắp sảnh đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.