HỒNG NHAN LOẠN - Trang 247

Nghe chính miệng hắn khe khẽ gọi tên mình, Quy Vãn đờ người, càng

khẳng định suy đoán của mình là chính xác, nhất định đã có người tiết lộ tin
tức, nếu không cách ngàn núi vạn sông, làm sao Gia Lịch có thể nắm rõ lai
lịch của nàng đến thế.

“Từ nay cứ gọi nàng là Sách Cách Tháp đi. Theo ta về tới Nỗ Đô rồi

nàng chính là Sách Cách Tháp.” Lời Gia Lịch chắc nịch như chém sắt chặt
đình cho thấy niềm tin của hắn.

Giỏi cho một tên man nhân hỗn xược, dám sửa cả tên của nàng. Quy Vãn

nhướng mày, bình tĩnh nói: “Gia Lịch đại ca thật khéo đùa, ta là Lâu phu
nhân, sao có thể tới Nỗ Đô được chứ!” Lời nói như ngầm cảnh cáo, nơi này
vẫn là thành trấn trung tâm của Khải Lăng quốc, thân phận của nàng không
phải thứ kẻ nào cũng có thể tùy tiện khinh dễ.

Cười khẽ một tiếng, Gia Lịch nhịn không được đưa tay chạm vào mái tóc

nàng, nhìn suối tóc đen mượt như gấm lụa chảy tràn trên tay, lòng chìm
trong một thứ cảm giác thỏa mãn khó hiểu: “Nếu ta không chuẩn bị kỹ
lưỡng mọi đường, làm sao dám tùy tiện chạy tới đây… Sách Cách Tháp,
theo ta tới Nỗ Đô đi, ta sẽ bảo vệ nàng cả đời.”

Lòng run lên, Quy Vãn chết lặng, cảm xúc ngổn ngang, nàng mơ màng

nhớ ra hình như cũng từng có người hứa hẹn những điều như thế với mình.
Thầm buông một tiếng thở dài, nàng lên tiếng nhắc nhở, thanh âm lạnh tanh
không tình cảm: “Chỉ cần ta mất tích ba ngày, tất cả quan đạo sẽ đề cao
canh phòng, ngươi không thể bình an trở lại Nỗ Đô đâu.”

“Không thử làm sao biết được đây!” Gia Lịch bày ra vẻ mặt hài hước,

kéo sát Quy Vãn lại, nhả từng chữ bên tai nàng: “Theo ta về đi!”

Bực bội vô cùng, Quy Vãn chưa kịp nói gì chợt thấy đầu óc choáng

váng, cơ thể không thể kiểm soát được, khuỵu ra sau, nằm gọn hoàn toàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.