HỒNG NHAN LOẠN - Trang 246

cảnh hiện tại, nàng tỉnh bơ nói: “Ta chẳng hiểu gì cả, rốt cuộc đã có chuyện
gì?" Mơ hồ cảm thấy rõ ràng đã có người lén tiết lộ hành tung của mình cho
Gia Lịch, lòng nàng dấy lên một dự cảm bất an.

Gia Lịch đứng lên, bước tới trước mặt Quy Vãn, nàng hơi giật mình,

đứng bật dậy lui về phía sau, đáng tiếc bàn tay đã bị Gia Lịch túm chặt
cứng. Hắn siết mạnh tay, kéo thẳng Quy Vãn vào lòng rồi ngồi xuống chính
chiếc ghế của nàng.

Càng lúc càng bực bội, nụ cười của Quy Vãn đã pha lẫn băng giá: “Dẫu

ngươi là Vương tử Nỗ tộc thì làm vậy cũng quá đáng lắm rồi!”

Nhận ra người ngồi trong lòng mình đang tức giận Gia Lịch cười cười

mỉa mai: “Ta còn tưởng ngươi chẳng biết tức giận cơ...” Hắn say sưa ngắm
nàng, chợt nói: “Nhưng ngay cả lúc tức giận cũng thật đẹp!”

Hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, nàng cười nhạt: “Gia Lịch đại ca, giờ

ngươi muốn thế nào?”

“Người Nỗ tộc chúng ta không mưu toan xảo trá thâm sâu như Khải

Lăng quốc các ngươi. Gia Lịch bóng gió mỉa mai, rồi lại tiếp: “Chúng ta
muốn gì sẽ trực tiếp đoạt lấy, mà hiện giờ ta…” Hắn lấp lửng nói, ngữ điệu
mập mờ, ánh mắt đắm đuối si mê…

Quy Vãn nghiêng đầu, không ngờ lại bắt gặp ánh mắt nồng đậm ý tình

của Gia Lịch, tim nàng đập rộn trong lồng ngực, nàng giật mình, miệng hé
mở nhưng không thốt lên được một lời.

“Quy Vãn… Quy Vãn… Ngươi tên Quy Vãn phải không?” Gia Lịch kề

tới sát mặt Quy Vãn khẽ gọi tên nàng, nhu tình vô hạn, chợt thấy thân thể
người đang ngồi trong lòng đã cứng đờ, hắn lại thở dài: “Đến cả tên cũng
dối ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.