HỒNG NHAN LOẠN - Trang 261

Bả vai bị khóa chặt, hoàn toàn không thể phản kháng, Quy Vãn bất đắc

dĩ tựa vào Gia Lịch, người ngoài nhìn vào tưởng nữ tử ốm yếu nước da tái
nhợt kia lại trở bệnh, cũng chẳng ai tò mò thêm. Quy Vãn thầm sốt ruột, mơ
hồ cảm thấy bất an, nghĩ lại mọi chuyện, từ khi gặp ở Khúc Châu tới giờ,
nàng đi tới đâu cũng rơi vào thế hạ phong, luôn mất đi tiên cơ, tuy cảm
nhận rõ ràng có người khuất sau mành giật dây mọi chuyện nhưng tới tận
lúc này nàng vẫn không hề có chút manh mối nào. Mấy hôm nay nàng đã
lưu tâm dò hỏi nhưng Gia Lịch quả thực thâm trầm khó đoán, miệng kín
như bưng nhất định không chịu để lộ chuyện gì.

Như Tình, Như Minh từ trên ngựa nhảy xuống, đi vào trong quán, cẩn

thận dò xét bốn phía, nhìn hết một lượt hai người không hẹn cùng lộ vẻ thất
vọng. Cả hai quay lại ra hiệu cho đám binh sĩ phía sau nghỉ ngơi, cấm quân
ồn ào kéo xuống, định dừng một chút ở quán trà để lấy sức.

Như Tình tiến lại hỏi chủ quán: “Ông chủ, gần đây có thấy một nữ tử vô

cùng xinh đẹp đi qua đây không?”

Chủ quán cười cười, cung kính trả lời: “Nữ tử xinh đẹp nơi này có nhiều

lắm nha, cách đây tầm nửa dặm có một quả phụ bán đậu phụ, nàng ấy đẹp
lắm đó, còn có cái cô kia nữa…” Người trong quán nghe thấy đều bật cười,
Gia Lịch cũng không nhịn được cười nhẹ hai tiếng rồi cúi đầu nhìn Quy
Vãn, ánh mắt lộ ra vẻ đắc ý và tức cười.

Nghe lão chủ quán liệt kê hàng loạt nữ nhân mà lão cho là xinh đẹp, Như

Tình không nhịn được, Như Minh tiến lại gần, lạnh giọng cắt đứt tràng lải
nhải của ông ta: “Ai thèm hỏi tới đám người phàm hương tục phấn ấy, bọn
ta muốn tìm một người…” Nói tới đây chợt ngừng lại, nhất thời chính nàng
cũng không biết làm sao để tả cho tường tận dáng vẻ của Quy Vãn, đành
tóm lược chung chung: “Dù sao ngươi chỉ cần biết đó là một người cực đẹp,
gặp rồi khó có thể quên là được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.