HỒNG NHAN LOẠN - Trang 313

Giữa lúc hôn mê, nàng tựa như vẫn không thể an giấc, ban đầu nàng nắm
chặt lấy tay áo nha hoàn tới lau rửa cho mình, khi hắn cố tách bàn tay nàng
khỏi tay áo nha hoàn, nàng lập tức bắt lấy tay hắn. Rõ ràng, hắn có thể
buông tay nàng ra, nhưng vẫn do dự mãi, cuối cùng đành để mặc nàng.
Nàng không mạnh tay, nhưng bàn tay ấy như một chiếc vòng kim cô, tầng
tầng lớp lớp vây siết lấy hắn, không thể giãy giụa, không thể kháng cự,
cũng không thể nói rõ đây là cảm giác gì. Có lẽ, tất cả mọi chuyện chỉ là
hắn mượn cớ nán lại nơi này mà thôi.

Trong phòng lặng ngắt không tiếng động, Quy Vãn có chút tò mò

nghiêng ngó xung quanh, lúc ấy mới phát hiện ra mình đang ở trong quân
doanh. Nàng quay đầu đi, nhận ra một cảm giác kỳ lạ đang vây bủa bốn bề,
tĩnh lặng như tờ, tĩnh lặng đến gần như quỷ bí, Lâm Thụy Ân cũng mất đi
vẻ uy nghiêm tuấn lãnh thường thấy, trong đôi mắt đẹp ngập ánh nhìn lạ
lùng, tựa như có gì đó đang tranh đấu giằng xé.

Đối mặt với vẻ trầm tĩnh trong phòng, giữa lúc Quy Vãn đang khổ sở cân

nhắc đề tài, chợt bụng nàng phát ra một tràng tiếng sôi réo.

Lâm Thụy Ân thoáng sửng sốt, sau đó không nhịn được bật ra một tiếng

cười nhẹ, thứ cảm giác quỷ dị phút trước bỗng chốc hóa thành hư không.
Lâm Thụy Ân xoay người, bưng mấy món điểm tâm đã chuẩn bị cẩn thận
tới trước mặt Quy Vãn.

Suốt dọc đường bôn ba không màng ăn uống, Quy Vãn đã lâu lắm mới

lại được thấy những món điểm tâm khéo léo này, nàng nở nụ cười vui vẻ,
bắt đầu chuyên chú vào món điểm tâm.

Lâm Thụy Ân thấy nàng khoan thai ăn điểm tâm, từng miếng từng miếng

nhỏ trôi vào miệng nàng, tâm tình hắn cũng từng chút từng chút vui dần lên;
chỉ cần thấy được nụ cười của nàng đã có cảm giác như mọi thứ đều bình an
tốt đẹp; thấy nàng khổ sở chật vật, lòng hắn nhói đau. Dẫu biết rõ thân phận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.