HỒNG NHAN LOẠN - Trang 319

đáy lòng. Giọng nói vẫn chưa hồi phục lại sau nụ hôn thật dài, thật sâu,
thoáng chút khàn đục, càng toát ra men tình nồng đậm.

Không có rượu, thế nhưng không khí cuộn lên thứ cảm giác ngọt ngào

ngây ngất khiến người ta mê say, Quy Vãn hít thật sâu, dường như tất cả hơi
nóng trên cơ thể nàng đã dồn cả lên mặt, nhìn ánh mắt chăm chú của Lâu
Triệt, không khỏi lộ ra chút mờ mịt, cảm nhận sâu sắc sự biến đổi trong thái
độ của đối phương.

“Quy Vãn à!” Giọng nói khàn khàn khẽ rung lên trong cuống họng, ánh

mắt Lâu Triệt dần khôi phục vẻ sáng trong, “Nàng xem, hình như ta yêu
nàng mất rồi.”

Thân mình nhẹ chấn động, Quy Vãn nhìn chăm chăm vào mắt chàng, ẩn

ước chút khó tin, hé ra một nụ cười thật nhẹ, nhuốm màu hư ảo: “Lời này
ngoài dự liệu của thiếp rồi…”

Ngón tay nhẹ nâng cằm nàng lên, buộc nàng không thể quay nhìn hướng

khác, chàng trầm giọng lên tiếng: “Ta biết lúc này nàng còn băn khoăn,
nhưng ta có thể đợi, chúng ta còn rất nhiều thời gian… Có điều, nàng nhất
định không thể yêu ai khác, biết không?” Giọng nói vì những nguyên do
không xác định mà càng trở nên kiên định vững vàng.

“Ta sẽ không gặng hỏi gút mắc giữa nàng và Vương tử Nỗ tộc, cũng

không truy cứu nguồn cơn chuyện này, chỉ cần nàng quên hết mọi chuyện
đi, mặc ta xử trí tất cả là được.”

Hình như chàng càng ngày càng không thích kẻ khác dây dưa dù một ánh

mắt lên Quy Vãn, thứ ánh mắt chuyên chú không thuộc về chàng ấy khiến
chàng bất an, làm chàng chán ghét, thực sự chỉ muốn dốc sức gạt hết bằng
sạch tất cả, thê tử của chàng, tuyệt không cho phép bất kì ý đồ săm soi nào.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.