HỒNG NHAN LOẠN - Trang 352

Gã thái giám gương mặt mập ú bóng loáng lập tức nhướng mày, kinh

ngạc lóe lên trong đáy mắt. Gã lùi một bước, cung kính bẩm: “Vâng, thưa
Hoàng hậu nương nương.” Rồi cúi đầu tiến thẳng về phía trước, lát sau liền
rẽ ngoặt và mất dạng sau một khúc quanh trong cung.

Quy Vãn nhìn Hoàng hậu cố ý ngăn cung nữ thái giám đứng sát bên, nhẹ

giọng hỏi: “Lại có chuyện gì phiền lòng ư?”

“Hoàng cung này vốn là nơi thị phi lẫn lộn, chẳng có nổi một ngày thái

bình.” Sầu não tuôn theo lời nói, ngay cả nụ cười trên gương mặt Hoàng
hậu cũng nhuốm vài phần mỏi mệt, đáng tiếc đã bị bóng tối thâm sâu nuốt
sạch, rồi cứ vậy mà mất tăm.

“Thế nên mới phải cẩn trọng đến vậy, ngay cả nói chuyện cũng cần đề

phòng người khác?” Dáng vẻ Quy Vãn nửa như cười cợt, nửa như mỉa mai,
trong lãnh đạm thoáng hiện một chút âm nhu khó dò.

“Nàng nghĩ ta nguyện ý vậy sao?” Hoàng hậu chầm chậm tiến lại, nhìn

con đường sau buổi tiệc tùng chỉ còn lại vẻ xác xơ cô quạnh, đột nhiên
trong lòng có thứ cảm giác đìu hiu như người đi trà lạnh: “Nàng cũng biết,
Lý công công vừa rồi là người phu quân nàng cài lại cạnh ta, nếu không
điều hắn đi trước, e rằng chỉ sáng mai thôi những lời chúng ta nói hôm nay
đều đã truyền cả đến tai Thừa tướng, thậm chí ngữ điệu cũng chẳng khác gì
hiện tại. Mà trong số cung nữ hầu cận, ta cũng chẳng biết nên tin tưởng ai.”

Giống như chìm vào bóng tối muôn trùng, tĩnh lặng không một tiếng

động, rất lâu sau đó, Quy Vãn mới lên tiếng: “Đã nắm được phượng ấn
trong tay, cớ gì vẫn phải gian nan đến vậy?”

“Phượng ấn là vật chết, không có thực quyền, còn có thể ra sao đây. Giữa

hoàng cung này, vào luồn ra cúi, bợ đỡ nịnh hót là chuyện thường tình, mũ
phượng không nắm thực quyền khác nào mào gà tầm thường cơ chứ?” Não
nề thở dài, mẫu nghi một nước đau xót kể ra những thứ họa ngầm trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.