HỒNG NHAN LOẠN - Trang 492

Mơ mơ màng màng, chợt nghe vẳng lại tiếng gọi khe khẽ, hé mở mi mắt,

thấy trước mắt sáng rực, Đức Vũ đang đứng bên cạnh giường, nghiêm trang
kính cẩn cúi đầu, hình như đã đứng đợi từ rất lâu rồi, nhưng hoàn toàn
không có vẻ gì là mất kiên nhẫn. Quy Vãn ngồi dậy, đảo mắt nhìn khắp điện
rộng lớn không thấy bóng ai khác.

“Phu nhân, mặc dù sắp sang mùa hạ, nhưng về đêm trong cung vẫn lạnh

lẽo, xin người cẩn trọng thân thể.” Vừa bước qua cửa điện, liền thấy nàng
nằm một mình trên ghế, vừa tắm gội xong khắp mình chỉ vận áo quần mỏng
manh, chăn không một tấm, khiến hắn không khỏi kinh hãi.

Quy Vãn ậm ừ đáp lại, trông về phía hắn: “Trễ thế này, tới đây có chuyện

gì sao?”

“Có việc cần bẩm tấu. Vâng theo phân phó của phu nhân, mọi sự đều đã

chuẩn bị chu toàn, chỉ thiếu sự trợ giúp cuối cùng mà thôi.”

“Ừm!” Quy Vãn ngồi thẳng người lên, sửa sang lại mái tóc: “Tiêu diệt

hắn, với ngươi cũng có ích lợi, chỉ cần Lý Dụ còn là chủ quản trong cung,
ngươi còn phải chịu kiềm kẹp của hắn. Huống hồ, ta muốn xuất cung cũng
không tiện…”

Gã Lý công công này đã kết thành oán thù sâu nặng với nàng từ lâu, suốt

hai tháng qua, hết lần này đến lần khác, nơi nơi chốn chốn gây khó dễ cho
nàng. Trước kia hắn giả dạng nội ứng trong cung cho Lâu Triệt, gây xích
mích với Hoàng hậu, giờ phút này tuy tình thế có nghịch chuyển ít nhiều,
song hắn không thể tiếp tục cậy dựa vào Hoàng hậu nữa, vì thế đành lựa gió
bỏ buồm, gió chiều nào xoay chiều ấy, quay sang bợ đỡ Ấn phi hòng kiếm
chốn nương tựa vững chắc cho đường hoạn lộ về sau. Kẻ này lòng dạ hẹp
hòi, có thù tất báo, cung cúc trung thành với Hoàng thượng, khó bề lợi
dụng, huống chi sau này bản thân muốn trốn khỏi cung, Lý Dụ thân là chủ
quản cấm cung, chắc chắn sẽ trở thành chướng ngại, nhất định phải tiêu trừ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.