HỒNG NHAN LOẠN - Trang 579

Thợ làm vườn đã sớm hoảng hốt, vội đáp: “Là một lão gia đi xe ngựa

tặng.” Gã lắp bắp, vâng vâng dạ dạ mà lòng kinh hãi vô cùng, cúi lom
khom, chỉ sợ đã phạm phải sai lầm nào đó rước hoạ vào thân.

“Người tặng hoa giờ ở đâu?”

Thợ làm vườn ngẩng đầu, nét mặt sợ sệt, chỉ phía bên phải cổng lớn:

“Chiếc xe ngựa rẽ vào con đường nhỏ bên cạnh.”

“Dẫn đường, ta muốn xem gấp.” Quy Vãn ôn nhu nói, đưa mắt nhìn

quanh, thấy cả ba nha hoàn Linh Lung, Như Minh, Như Tình ở trong sân
sắp xếp mọi thứ đâu vào đó, lòng bình tĩnh lại ít nhiều, siết chặt tay áo, theo
gã làm vườn đi ra ngoài.

Cổng chính bị người chen chặt như nêm, đám gia nhân thấy phu nhân

đang đến liền đặc biệt mở cổng phụ bên phải, để hai người đi qua. Gã làm
vườn vòng qua phía bên phải, bóng người thưa thớt, tiếng xôn xao vơi bớt
mấy phần, Quy Vãn ngưng trọng nhìn kỹ con đường nhỏ, giật mình phát
hiện đây chính là nơi nàng lần đầu tiên gặp tên Vương tử Nỗ tộc Gia Lịch.
Chốn này nằm ngay trung tâm kinh thành, lại gần rất nhiều phủ đệ của các
vị quan lại quyền quý, vì thế đặc biệt yên tĩnh. Vừa bước vào con đường ấy,
liền thoáng thấy một cỗ xe ngựa màu đen đứng sát lề đường, giản dị vô
cùng, nhưng tuấn mã kéo xe lông trắng như tuyết, thân mình cao lớn vạm
vỡ, đúng là bảo mã hiếm thấy.

Lòng đột nhiên dấy lên một cảm giác bất an, Quy Vãn dừng bước, đứng

ở đầu hẻm, nói với gã làm vườn đi trước mấy bước: “Được rồi, về thôi.”
Lời vừa mới dứt, nàng liền xoay người, đột nhiên thấy hoa mắt, gã làm
vườn đã đứng chắn trước mặt.

Vừa rồi còn run rẩy như cầy sấy, gã làm vườn bộ dạng hèn mọn giờ đây

sắc mặt đã như thường, còn lộ ra mấy phần nghiêm nghị, mở miệng: “Phu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.