HỒNG NHAN LOẠN - Trang 603

Lâu Triệt dụng quân trắng, Quy Vãn nắm quân đen, trên bàn cờ sát phạt

không biết nương tay. Kỳ thực kì nghệ của Quy Vãn thua xa Lâu Triệt,
nhưng nhờ sự khéo léo vẫn có thể giằng co với Lâu Triệt bao phen, Lâu
Triệt cũng hạ thủ lưu tình, hai người đánh cờ làm vui, chẳng vì thắng thua.

Quân trắng thắng thế, quân đen bị dồn, liếc mắt cũng biết thắng thua đến

đâu, Như Tình, Như Minh che miệng cười, Quy Vãn nhếch miệng, xoè
mười ngón tay, quơ trên bàn cờ, lẩm bẩm: “Lại thua rồi, không chơi nữa!”
Hai quân trắng đen lẫn vào nhau, ngổn ngang trên bàn cờ, thế cục hoàn toàn
đổi khác.

Vị quản gia già nua không nhịn được bật cười, Lâu Triệt chỉ biết bất đắc

dĩ lắc đầu mỉm cười, chỉ có những lúc như vậy mới thấy được dáng vẻ nũng
nịu tuỳ hứng của nàng, chàng sao nỡ nhẫn tâm làm trái, chỉ biết cười trừ,
bất luận thắng thua.

Quy Vãn ngẩng đầu thấy Lâu Thịnh đứng một bên, mặc dù miệng cười

đấy, nhưng tay giấu đằng sau nắm thật chặt, lòng lại hiểu rõ y tất có chuyện
quan trọng cần bẩm báo, thu lại nụ cười tươi tắn, đứng lên, miệng than thở
chơi cờ hao tâm tổn sức rồi dắt theo hai ả nha hoàn rời đi.

Tiếng cười khanh khách du dương cao nhã nhạt dần nhạt dần.

“Tướng gia!” Lâu Thịnh đưa cuốn sổ ghi chép nhỏ ra trước mặt, chuyển

tới bên bàn cờ, “Đây là tất cả thông tin điều tra được về Thư gia ở phương
Nam và tình hình kinh thành mấy ngày qua.”

Tay trái nắm một quân cờ đen, tuỳ tiện thảy rớt xuống bàn cờ, tiếng rớt

vang vọng trong không gian, Lâu Triệt nhận lấy cuốn sổ nhỏ, lật qua mấy
trang, đột nhiên dừng tay, ánh mắt chần chừ mãi trên trang giấy.

“Đồ đưa đi sao rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.