HỒNG NHAN LOẠN - Trang 601

Nặng nề gật đầu, cáo lui, Lâu Thịnh rời khỏi thư phòng.

Chậm rãi đứng lên, Lâu Triệt thong thả tiến về bên cửa sổ, trong bóng

tối, dưới ánh trăng nhợt nhạt, thấy thược dược đung đưa lay động, lả lướt
khắp vườn, khiến người mê luyến.

“Mẫu đơn…” Thầm than một tiếng, người ngoài không thể nghe thấy,

mắt chàng trầm xuống.

Khắp thiên hạ chỉ có một người dám gửi tặng Hoa trung chi vương hôm

nay… Hay cho một chiêu đánh phủ đầu, đã muốn làm dao động niềm tin
của chàng, còn muốn mượn hoa cảnh cáo chàng, thược dược có trân quý
đến đâu, vẫn xếp dưới mẫu đơn.

Không dùng tới Lâm Thuỵ Ân, lẽ nào Hoàng thượng còn có chốn khác

cậy dựa? Là ti đề đốc kinh thành ư? Hay là phe cánh đang dần mạnh lên của
Quản Tu Văn?

Trường kì vật lộn sinh tồn trong vòng tranh đấu, Lâu Triệt đã sớm quen

với từng vị sắc của âm mưu toan tính, ngay lúc này đây rõ ràng không có
điềm gì báo trước, thế nhưng chàng vẫn có thể cảm nhận được mùi vị hung
hiểm…

Nhất định phải thật thận trọng, mới có thể bảo vệ hết thảy.

Dịch cờ, dịch cả thiên hạ.

***

Rảo bước tiến vào nội viện, hương thược dược xộc thẳng tới cánh mũi,

thấm vào lòng thấy thật thư thái, Lâu Thịnh chậm bước lại, đột nhiên nghe
được một tràng cười véo von truyền từ nội viện ra. Y ngưng thần nhìn vào,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.