HỒNG NHAN LOẠN - Trang 629

dẫu cho đang ở giữa vườn hoa, vẫn khiến người ta hoa mày chóng mặt, khó
có thể quên.

Hai người cười cười nói nói, đi qua cổng thành, sư gia quay đầu đang

muốn kêu đám quân lính thủ thành đóng cổng lại, đột nhiên nghe thấy một
tràng vó ngựa rầm rập dồn tới. Quan binh dừng tay, sư gia và Thái thú quay
đầu lại, mắt thấy khói bụi mịt mù, một con khoái mã chạy vọt đến cổng
thành, trong bóng đêm thăm thẳm, đèn lồng mịt mờ không trông rõ mặt
người ngồi trên ngựa.

“Vị nào là Thái thú thành Hạ Tương, Lâu thừa tướng có thư truyền tới.”

Người trên ngựa hô lớn.

Thái thú sửng sốt, lão vừa mới về đến đây, sau lưng đã có người của

Tướng gia chạy theo, lẽ nào có chỉ thị mới? Không dám thờ ơ, lão tiến lên
một bước: “Tướng gia có chỉ thị gì?” Thấy người trên ngựa vẫy tay, hiểu ý
hẳn là có mật thư, không thể truyền cho người ngoài biết, lão mỉm cười tiến
lại, người trên ngựa xoay người bước xuống, kề sát tới bên lão. Thái thú
vừa định mở miệng, ngửa đầu thấy rõ mặt đối phương, sắc mặt kinh hãi
biến sắc: “Ngươi…”

Sư gia chờ bên cạnh cổng thành, thấy Thái thú chậm rãi tiến lại, dáng vẻ

như đang cùng người kia truyền mật thư gì đó, thân mình còn run lên, tựa
hồ như đang cười lớn, y lui lại, kiên nhẫn chờ đợi. Có điều, mãi sau đó vẫn
thấy Thái thú giữ nguyên một tư thế ấy, y rùng mình, bất an dâng lên, đang
chực kêu cứu, đột nhiên thấy thân mình Thái thú từ từ đổ sụp xuống, kẻ
mang tin đến ngồi xổm xuống bên cạnh lão, gỡ lấy cái hộp bằng gỗ lê trong
tay Thái thú. Sư gia hốt hoảng nhảy dựng lên, giữa đêm đen mịt mù, y tựa
hồ nghe được tiếng trái tim mình nhảy nhót trong lồng ngực, chỉ tay về phía
Thái thú, thét lớn: “Thích khách, thích khách…”

Hai vệ binh thủ thành nghe được tiếng gào lớn, rút đao bên hông ra,

nhưng đáng tiếc đã quá muộn, kẻ mang tin đến lao nhanh như điện xẹt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.