HỒNG NHAN LOẠN - Trang 73

Hai tên lính đã tới kế bên, thân mình Gia Lịch đột nhiên chuyển động,

linh hoạt như báo gấm chuyển mình, cướp lấy thanh kiếm đối phương đeo
bên hông, hắn ra tay nhanh chóng, chuẩn xác. Hai binh sĩ không kịp bật một
tiếng đã sang cõi khác trình diện.

Lạnh lùng nhìn hành động của đối phương, trong mắt Quy Vãn ánh lên

một tia thần bí khó lường.

Xử lý gọn ghẽ hai tên lính, Gia Lịch xoay người, nhét kiếm vào bao, lướt

nhanh về phía Quy Vãn.

Hắn vừa giết người, tựa hồ trên người còn đọng lại mùi máu tanh, Quy

Vãn khẽ lùi về sau nhưng hắn nhanh hơn một bước, chụp lấy bả vai kéo
nàng tới sát mặt, Gia Lịch vui vẻ lẩm nhẩm: “Sách Cách Tháp, ngươi đúng
là Sách Cách Tháp!”

Quy Vãn không hiểu hắn đang hồ ngôn loạn ngữ lẩm bẩm cái gì, nàng

vận sức đẩy bật hắn ra, lạnh giọng nhắc nhở: “Nếu ngươi không đi sẽ không
kịp đâu.”

Không màng chuyện bị đẩy ra, nhưng một lời kia khiến Gia Lịch bừng

tỉnh, hắn buông tay, trấn tĩnh nhìn Quy Vãn nhấn từng chữ: “Ta sẽ trở lại.”

Dứt lời lập tức xoay người, chạy tới cầu thang bên cổng thành, rồi như

nhớ ra chuyện gì, thân hình hắn khựng lại giữa chừng, quay đầu hứa hẹn
với Quy Vãn: “Sách Cách Tháp, ta sẽ trở lại!”

Quy Vãn im lặng, nhìn thân ảnh hắn dần chìm khuất trong đêm đen, sau

đó nghe tiếng cổng thành bật mở, đoán được hắn đã rời khỏi kinh thành, nét
mặt nàng chợt biến hóa khôn lường, khóe miệng treo lên một nụ cười mỉa
mai, nàng nhẹ giọng: “Người Nỗ tộc lúc nào cũng phải đề cao cảnh giác ư?”
Khẽ cười một tiếng, cánh tay vung lên, hai bóng người vọt ra từ bóng đêm
vắng lặng, trong chớp mắt đã đến gần nàng, rõ ràng là hai cao thủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.