HỒNG NHAN LOẠN - Trang 758

Ngay cả bản thân hắn cũng chẳng hiểu nổi, hắn đang chờ đợi điều gì, có

lẽ...

Có lẽ, đang đợi nàng một lần nữa ngoái đầu trông lại...

“Vương…” Phát hiện hành động bốc đồng của Gia Lịch, Khả Trạm kinh

hô, rồi ngay lúc gã ngoảnh đầu lại, đập vào mắt là nét mặt bi thương của
Gia Lịch, một bông tuyết buông xuống, vương trên mi mắt, trong khoảnh
khắc liền hóa thành dòng lệ, trượt dài trên gò má như đao tạc. Bao nhiêu lời
muốn nói, trong khoảnh khắc ấy đều tắc lại, nghẹn ngào trong cổ họng.

Dây cung chầm chậm căng lên, cánh cung kéo chặt uốn thành hình một

vầng trăng tròn, Gia Lịch nhìn chăm chăm vào người duy nhất có thể thu
hút ánh mắt hắn dưới vòm trời phù thế chìm nổi kia, đột nhiên thấy nàng nở
nụ cười thật tươi trông về phía xa. Trong những mảnh ký ức hắn trân quý vô
vàn, chưa từng thấy qua một lần nàng tươi cười hân hoan như vậy, tựa như
ngập tràn hạnh phúc, thanh nhã như cúc, ngời sáng tựa trăng.

Lòng như dây cung, căng cứng khiến hắn đớn đau, bàn tay siết chặt cung

tên trắng bệch, hắn cắn răng nhìn, cứ gắt gao khóa chặt phía trước mặt, đó
là tuyệt vọng không cam lòng...

Mũi tên hơi run rẩy, hắn kéo dây, thật mạnh rồi buông tay, mũi tên vọt đi

như sao băng vọt qua.

Bóng sáng phá tan không gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.