HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 119

“Không may, gã vẫn còn đạn. Gã còn có thể bắn nữa nếu gã muốn.”

Tôi di chuyển trên mặt đất để có thể nhìn rõ mặt tiền của ngôi nhà hơn chút
ít. Không có lỗ thủng nào trên cánh cửa. Tuyệt nhiên không.

“Joseph Petrillo!” tôi gọi to một lần nữa.

Không có đáp trả từ bên trong n

“Cảnh sát D.C. đây!” tôi quát to. Ông đợi tôi chường mặt ra lần nữa hả, đồ
ngu? Lần này ông muốn mục tiêu rõ hơn chút ít chắc?”

Tôi nhích lên gần hàng hiên hơn, nhưng nằm rạp dưới rào chắn.

Đám nhóc bên kia đường bắt đầu nhại điệu bộ của tôi. “Ông Petrillo? Ông
khùng Petrillo?
Ông không sao trong đó chứ, hả ông khùng?”

Ít phút sau lực lượng tăng viện tới. Hai xe cảnh sát rú còi inh ỏi. Sau đó là
hai xe nữa. Tiếp đó là hai xe mui kín của FBI. Tất cả đều được vũ trang đến
tận răng và sẵn sàng cho một trận đánh lớn. Việc phong tỏa được tiến hành
khắp mọi nơi trên đường phố. Những ngôi nhà bên kia đường được bỏ
trống, cả cửa hiệu ở góc phố cũng vậy. Một chiếc trực thăng của đài truyền
hình hạ xuống trong một chuyến viếng thăm bất ngờ và không được chào
đón - một chuyến bay ngang qua mục tiêu.

Tôi đã từng tham gia hoạt cảnh bạo lực kiểu này nhiều lần hơn là tôi thích
nghĩ đến. Không hề dễ chịu. Chúng tôi chờ thêm hai mươi phút nữa trước
khi đội SWAT[1] tới. Những hiệp sĩ đồng phục xanh. Họ mặc giáp đầy
người và sử dụng trục gỗ để phá cửa trước. Sau đó chúng tôi tiến vào bên
trong.

[1] SWAT (Special Weapons And Tactics): lực lượng đặc nhiệm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.