HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 172

Khi bộ đàm tắt chúng tôi vẫn đi trên đại lộ Connecticut. Các đặc vụ FBI gọi
điện đài cầm tay là “bộ đàm.” Những kẻ bắt cóc cũng gọi như vậy qua điện
thoại. Đầu mối này nói lên điều gì? Đó có phải là đầu mối hay không? Phải
chăng kẻ gọi điện đơn giản nói rằng gã biết tất cả về chúng tôi?

“Thám tử Cross phải không?”

“Tôi đây. Chúng tôi đang đi trên đại lộ Connecticut. Gì nữa đây?”

“Tôi biết ngài sẽ có mặt ở đó. Nghe cho kỹ đây. Nếu chúng tôi thấy bất kỳ
chiếc máy bay thám thính hay trực thăng nào bay trên lộ trình đã được xác
định của các người thì một con tin sẽ bị bắn. Rõ chưa?”

“Rõ lắm rồi,” tôi đáp. Tôi nhìn qua Betsey. Ngay lập tức cô chặn máy bay
thám thính lại. Bọn bắt cóc dường như biết tất cả những gì chúng tôi đang
làm.

“Tiếp tục đi càng nhanh càng tốt về phía Ga Hàng không Baltimore -
Washington. Ngài và các đặc vụ FBI phải lên chuyến tàu Northeast Corridor
khởi hành lúc năm giờ mười phút chiều từ Baltimore đi Boston. Mang
những túi đựng tiền theo. Mang theo kim cương. Chuyến tàu năm giờ mười
đi Boston! Chúng tôi biết rằng tất cả các đặc vụ FBI trên tàu Northeast sẵn
sàng phục tùng ngài. Hãy chuẩn bị sử dụng họ. Điều đó không thành vấn đề
đối với chúng tôi. Chúng tôi thách ngài ngăn chặn khoản tiền chuộc. Việc
đó không làm được đâu!”

“Có phải tôi đang nói với Ông Trùm không?”

Chiêc bộ đàm câm lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.