HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 221

Chương 79

TÂM TRÍ TÔI CÒN Ở NƠI NÀO ĐÓ khi tôi gõ cửa và Betsey Cavalierre
mở cánh cửa phòng cô. Có vẻ như các đặc vụ khác đã về hết. Cô đã mặc
chiếc áo phông màu trắng và quần jeans, và cô không đi giày.

“Xin lỗi. Tôi phải gọi điện về nhà,” tôi tạ lỗi.

“Chúng tôi đã giải quyết mọi việc khi anh đi.” Cô cười toe toét.

“Tuyệt quá,” tôi nói. “Chúa phù hộ cho FBI. Các bạn là những người tuyệt
nhất. Trung thành, Dũng cảm, Liêm chính.”

“Anh biết khẩu hiệu trên con dấu của chúng tôi rồi đấy. Trên thực tế, tất cả
mọi người đều mệt mỏi. Chúng ta có thể uống chút gì đó, nếu anh muốn.
Hẳn anh không còn lý do nào nữa. Quán bar trên sân thượng mà tôi đã đọc
thấy trong thang máy thì sao? Hay là ta đến thăm Bảo tàng Thể thao
Connecticut? Bảo tàng Cảnh sát Hartfort?”

“Quán bar trên sân thượng nghe có vẻ hợp với tôi,” tôi nói. “Cô có thể cho
tôi xem cả thành phố từ trên đó.”

Thực thế, quán bar trông ra phong cảnh tuyệt vời của Hartford và vùng thôn
dã bao quanh. Từ nơi chúng tôi ngồi tôi có thể trông thấy biểu trưng được
chiếu sáng của hãng Aetna và Travelers cũng như con lộ 84 uốn khúc theo
hướng Đông Bắc về phía đường cao tốc Massachusetts. Betsey gọi một ly
vang cabernet. Tôi thì gọi bia.

“Mọi việc ở nhà ra sao?” cô hỏi ngay khi nhân viên phục vụ quầy quay đi
với yêu cầu của chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.