HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 222

Tôi bật cười. “Hiện tôi có hai đứa con nhỏ ở nhà, và cả hai đều rất tuyệt,
nhưng ở đó có một số trạng thái không ổn định và thay đổi nào đó đối với
cuộc sống của chúng tôi.”

“Tôi là một trong sáu người con gái,” cô nói. “Lớn nhất và cũng là hư nhất.
Tôi biết tất cả trạng thái không ổn định và thay đổi đối với các gia đình.”

Cô mỉm cười, và tôi thích thấy cô thư giãn. Tôi cũng thích thấy bản thân
mình thư giãn.

“Anh có cục cưng chứ?” cô hỏi. “Tất nhiên là có, nhưng anh không nói với
tôi thôi. Tôi biết dù thế nào đi nữa anh cũng không nói. Tôi là cục cưng của
cha mẹ tôi. Rắc rối có tính định kỳ trong câu chuyện đời khép kín tệ hại của
tôi là

Tôi tiếp tục mỉm cười. “Rắc rối gì chứ? Tôi chẳng thấy có chút rắc rối nào.
Tôi nghĩ cô thật hoàn hảo.”

Betsey nhấm nháp quả hạch muối từ tay mình. Cô nhìn vào mắt tôi. “Hội
chứng đòi hỏi cao. Không có gì tôi làm đủ đạt yêu cầu cả - đối với tôi thôi.
Mọi thứ phải hoàn hảo. Không được sai sót, lầm lẫn,” Betsey nói và cười
nhạo chính bản thân mình. Tôi thích cô ở chỗ đó: cô không màu mè, và
thực tế thì quan điểm của cô về sự việc có vẻ khá lành mạnh.

“Cô vẫn sống theo những tư tưởng cao cả của chính mình chứ?” tôi hỏi.

Cô đưa tay vén mái tóc đen nhánh của mình ra khỏi mắt. “Tôi vẫn và
không. Tôi hầu như được ở nơi mà tôi muốn trên tuyến đầu. Tôi rất thoải
mái với Cục. Cái đó nói thế nào nhỉ? ‘Hay ăn thì phải lăn vào bếp.’ Tuy
nhiên, tôi phải thừa nhận rằng tôi đang thiếu một sự thăng bằng nào đó
trong cuộc đời mình. Đây là hình ảnh đẹp dành cho một cuộc sống thăng
bằng,” cô nói. “Anh đang tung hứng bốn trái bóng mà anh đặt tên là công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.