HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 249

Chương 88

TÔI CẮM ĐẦU CHẠY qua một hàng rào những bụi cây rậm rạp. Chúng
cào và cứa vào cánh tay tôi đến tóe máu. Brian Macdougall không còn xa
lắm trong khoảng sân bên cạnh.

Tôi chạy sau gã chục bước, và rồi tôi túm được gã. Tôi giáng vai phải của
tôi vào khuỷu chân gã. Tôi muốn làm Macdougall đau nếu tôi có thể.

Gã ngã vật xuống, nhưng gã đã nạp đầy chất adrenaline hệt như tôi. Gã lăn
tròn và thoát khỏi tay tôi. Gã nhanh chóng bật dậy, cả tôi cũng thế. “Lẽ ra
anh bạn phải nằm im,” tôi bảo gã. “Đáng lẽ anh bạn không được phạm sai
lầm. Đứng lên là một sai lầm đấy.”

Tôi đánh Macdougall bằng một cú tay phải thẳng từ trên xuống. Có cảm
giác rất tốt. Đầu gã ngật ra sau chừng sáu inch.

Tôi khẽ lắc lư. Macdougall tung ra một cú đấm dữ dội, nhưng hoàn toàn
trượt khỏi tôi. Tôi lại đánh gã. Gối gã khuỵu xuống, nhưng không ngã. Gã
quả là một cảnh sát đường phố dẻo dai.

“Xin bái phục,” tôi giễu gã. “Dù sao thì lẽ ra anh vẫn nên nằm đó.”

“Alex,” tôi nghe Betsey gọi to khi cô bước vào sân.

Macdougall tung ra một cú đấm khá tốt, nhưng hành động không được kín
lắm. Cú đấm sượt qua trán tôi. Nếu trúng thì tôi đã lĩnh đủ. “Tốt hơn rồi
đấy,” tôi bảo gã. “Chuyển thế đi nào, Brian.

“Alex!”Betsey lại gọi. “Hạ tên khốn đó đi! Nhanh lên!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.