HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 273

“Anh đã học tại Georgetown và sau đó là Johns Hopkins phải không?” cô
hỏi.

Tôi tròn mắt, nhưng rồi phá lên cười. “Cô đã chuẩn bị cho cuộc gặp này.
Phải, tôi đã làm luận văn tiến sĩ tâm lý ở Đại học Hopkins. Tôi có thừa khả
năng cho công việc của mình.”

Cô phì cười. “Tôi cũng học tại Georgetown, nhưng tôi học sau anh.”

“Bốn năm. Chỉ có bốn năm ngắn ngủi thôi, đặc vụ Cavalierre ạ. Ở đó cô là
một cầu thủ bóng ném xuất sắc.”

Cô chun mũi và mồm lại. “. Có người đã chuẩn bị cho đêm nay đấy nhé.”

Tôi bật cười. “Không, không. Tôi đã có lần xem cô chơi thật

“Anh nhớ ư?” cô hỏi có phần ngạc nhiên.

“Tôi nhớ cô. Cô lướt đi khi tôi chạy. Lúc đầu tôi không lắp ráp tất cả lại
được, nhưng bây giờ tôi nhớ ra rồi.”

Betsey hỏi han về việc học hành môn tâm lý của tôi tại Johns Hopkins, sau
đó là ba năm hành nghề tư của tôi. “Nhưng anh thích làm thám tử hình sự
hơn chứ?” cô hỏi.

“Phải. Tôi thích hành động.”

Cô thừa nhận đó cũng là điều cô thích.

Chúng tôi tâm sự chút ít về những người đã trở nên quan trọng trong cuộc
sống của chúng tôi. Tôi kể cô nghe về Maria, vợ tôi, người đã bị sát hại. Tôi
lấy ảnh Damon và Jannie từ trong ví ra cho cô xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.