HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 287

Chương 101

KHẢ NĂNG TỒI TỆ NHẤT MÀ TÔI CÓ THỂ HÌNH DUNG cho đến lúc
này là tên Trùm có lẽ đã lặn mất và không bao giờ còn nghe nói về hắn nữa.
Săn lùng tên Trùm đã trở nên giống với chờ đợi hắn hơn, hay có lẽ còn
giống với việc cầu cho hắn làm điều gì đó có thể dẫn chúng tôi đến chỗ hắn.

Các ca trực tại bệnh viện cựu chiến binh này bắt đầu bằng ba mươi phút
giao ban kiêm tán dóc. Trong cuộc họp giao ban, từng bệnh nhân được báo
cáo ngắn gọn và những thay đổi đặc quyền được lưu ý. Những từ thông
dụng trong báo cáo là tác động, tuân thủ, tương tác, và tất nhiên, cả
PTSD[1]. Ít nhất có chục người trong các phòng bệnh mắc hội chứng rối
loạn căng thẳng sau chấn thương.

[1] PTSD (Post Traumatic Stress Disorder: hội chứng rối loạn căng thẳng
sau chấn thương.

Cuộc họp giao ban kết thúc, và ngày làm việc của tôi bắt đầu. Nhiệm vụ
chính của trợ lý tâm thần là tiếp xúc với bệnh nhân. Tôi đang làm như thế,
và nó nhắc tôi nhớ lại vì sao khởi đầu nghiên cứu môn tâm lý.

Trên thực tế, phần lớn quá khứ của tôi đang hiện về, nhất là những cảm giác
của tôi và hiểu biết của tôi về sức mạnh khủng khiếp của chấn thương. Rất
nhiều người trong số những bệnh nhân này mắc chứng đó. Với họ, thế giới
dường như không còn an toàn hay có thể quản lý được nữa. Những người
xung quanh họ không có vẻ đáng tin hay có thể trông cậy. Sự thiếu tự tin và
tội lỗi luôn luôn hiện hữu. Niềm tin và tâm linh không hề tồn tại. Tại sao
tên Trùm lại chọn nơi này để ẩn náu?

Trong ca làm việc tám tiếng đồng hồ tôi có một lượng lớn nhiệm vụ đặc
biệt: kiểm tra đột xuất lúc bảy giờ (tôi phải đếm tất cả những bộ đồ ăn bằng
bạc trong nhà bếp, nếu có mất mát, điều này hiếm khi xảy ra, thì các phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.