HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 350

Phần Kết: ĐÍCH DANH THỦ PHẠM


Chương 123

BA TUẦN ĐÃ TRÔI QUA, và cuối cùng cuộc sống của tôi đang trở lại
một mức độ nào đó gần như bình thường. Không có nào trôi qua mà tôi
không nghĩ đến việc bỏ nghề cảnh sát. Tôi không biết liệu đó có phải là tính
chất dữ dội của vụ tên Trùm, hay sự tích tụ các vụ án, nhưng tôi đang trải
qua tất cả các triệu chứng của căn bệnh vắt kiệt sức vì làm việc.

Hầu hết số tiền mười lăm triệu đôla từ phần của Francis đã không tìm được,
và điều đó làm cho tất cả mọi người tại FBI nổi khùng chút đỉnh. Việc xác
định vị trí số tiền đang tiêu tốn toàn bộ thời gian của Betsey. Cô lại làm việc
vào cuối tuần và tôi không gặp cô nhiều lắm. Tôi nghĩ, cô đã nói hết ở
Florida rồi. Em sẽ nhớ anh nhiều lắm.

Đêm nay là lỗi của Nana; ít ra tôi cũng trách bà về chuyện này. Chúng tôi -
Sampson và tôi - bị kẹt lại bên trong nhà thờ First Baptist cổ kính và thiêng
liêng trên Phố Năm gần nhà tôi.

Quanh Sampson và tôi tất cả mọi người, đàn ông và đàn bà, đang nức nở.
Ông mục sư và vợ ông bận rộn thuyết giảng với mọi người rằng thổ lộ xúc
cảm là dành cho điều tốt đẹp nhất - cứ trải lòng ra, dù là sự giận dữ, nỗi sợ,
những gì độc hại chứa chất trong lòng. Đó là cái gần như tất cả mọi người
trong nhà thờ đang làm. Dường như tất cả mọi người đang khóc than thảm
thiết, trừ Sampson và tôi.

“Mẹ Nana nợ chúng ta nhiều về cái trò nhỏ nhoi này,” Sampson xích lại và
thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.