HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 40

Chương 13

“TÔI GHÉT CÁI TRÒ DƠ DÁY, kỳ quái lúc nửa đêm này,” Sampson làu
bàu khi chúng tôi cuốc bộ đến công trình trên đại lộ 1. Những gì chúng tôi
thấy phía trước là những tòa chung cư bị bỏ hoang, nơi các con nghiện và
người vô gia cư sống, nếu bạn có thể gọi đó là cuộc sống tại thủ đô của
nước Mỹ.

“Một lần nữa lại là Đêm của những hồn ma[1],” Sampson càu nhàu. Anh đã
đúng; những kẻ tha thẩn bên ngoài tòa nhà giống hệt như những cỗ người
máy.

[1] Night of the Living Dead: tên một bộ phim phát hành năm 1968 của đạo
diễn Mỹ George A. Romero.

“Có thấy Errol Parker không? Có thấy Brianne Parker không?” tôi trầm
giọng hỏi khi đi qua hàng người bệ rạc có những khuôn mặt hốc hác, râu
tóc lâu ngày không cạo. Không có ai trả lời. Hầu hết bọn họ thậm chí không
ngước lên nhìn tôi và Sampson. Họ biết chúng tôi là cảnh sát.

“Thấy Errol không? Thấy Brianne Parker không?” tôi tiếp tục hỏi, nhưng
vẫn không có ai trả lời.

“Xin đa tạ vì sự giúp đỡ. Chúa rủ lòng thương các người,” Sampson nói.
Anh đang nhại lại lời nói liến thoắng của những cái bang quanh thành phố.

Chúng tôi bắt đầu đi qua từng tòa nhà, lần lượt từng tầng một, từ tầng hầm
lên đến mái. Tòa nhà cuối cùng chúng tôi tới trông có vẻ vắng bóng người
vì một lý do chính đáng: nó là tòa nhà bẩn thỉu và xập xệ nhất.

“Mời anh vào trước, Alphonse,” Sampson càu nhàu. Trời đã về khuya và
anh đang bắt đầu bẳn gắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.