HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 38

“Đi nói chuyện với tôi nào, Darryl,” tôi bảo gã. “Chuyện này không trao đổi
công khai được.”

Gã lắc đầu quầy quậy như một con rối, nhưng lưỡng lự hồi lâu. “Tôi không
muốn nói chuyện với ông, Cross.”

“Errol và Brianne Parker,” tôi nói khi chúng tôi đã tách ra vừa đủ xa những
người khác.

Darryl nhìn tôi và nhướng cao mày trong khi vẫn tiếp tục lắc đầu. “Ông là
người đã cưới chị gái nó hay sao nhỉ? Tại sao ông lại hỏi tôi? Sao ông cứ
đeo đuổi tôi mãi thế hả?”

“Errol không dành nhiều thời gian cho gia đình nữa. Nó quá bận với các vụ
cướp nhà băng. Nó ở đâu hả Darryl? Sampson và tôi không nợ cậu bất kỳ
ân huệ nào ngay lúc này. Đấy là một nơi quá nguy hiểm.”

“Tôi có thể chịu được điều đó,” Darryl nói và ngoảnh nhìn những cột đèn
đường.

Tay tôi phóng ra chộp bừa lấy chiếc áo gió và sơ mi. “Không, cậu không
thể. Cậu biết rõ hơn mà, Darryl.”

Snow hít hà và khẽ rủa. “Tôi nghe nói Brianne ở khu công trình cũ trên đại
lộ 1. Những tòa nhà ổ chuột trên đại lộ 1 nhỉ? Tuy nhiên tôi đếch biết con
bé ấy có còn ở chỗ đó hay không. Đấy là tất cả những gì tôi có.” Gã chìa tay
ra, lòng bàn tay hướng lên trên.

Sampson lừ lừ đến đằng sau Snow. “Ê,” anh nói, và đôi chân mang giày
chơi quần vợt của Darryl suýt rời khỏi mặt đất.

“Darryl có được việc không hả?” Sampson hỏi tôi. “Có vẻ hơi bồn chồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.