HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 71

Chương 24

TÔI TRỞ LẠI BỆNH VIỆN ST. ANTHONY vào khoảng bốn giờ rưỡi
chiều. Jannie không có trong phòng, điều đó khiến tôi kinh ngạc. Nana và
Damon đang ngồi và đọc. Nana nói con bé đã được đưa đi làm xét nghiệm
theo yêu cầu của bác sĩ chuyên khoa thần kinh Petito.

Jannie trở về lúc năm giờ kém mười lăm phút. Trông nó có vẻ mệt mỏi. Nó
còn quá nhỏ để trải qua loại hình thử thách này. Nó và Damon vẫn luôn
khỏe mạnh ngay từ nhỏ, điều đó làm cho việc này càng trở nên choáng váng
hơn.

Khi Jannie được đưa vào phòng bằng xe đẩy, Damon nghẹn ngào, cả tôi
cũng vậy.

“Ôm chặt chúng con đi nào ba,” Jannie vừa nhìn chúng tôi vừa nói, “như ba
từng làm khi chúng con còn nhỏ ý.”

Hình ảnh sống động đó ùa trở lại với tôi. Tôi nhớ cảm giác ôm chúng trong
vòng tay tôi khi chúng nhỏ hơn nhiều. Tôi làm theo lời Jannie: tôi ôm chặt
cả hai đứa con tôi.

Khi ba cha con tôi đang ôm chặt lấy nhau thì Nana quay về sau chuyến đi
dạo trong hành lang bệnh viện. Có ai đó kè kè đi theo bà.

Christine Johnson theo chân Nana bước vào phòng. Nàng mặc chiếc váy
màu xanh đậm và đôi giày hàng hiệu. Hẳn nàng đã từ trường tới ngay bệnh
viện. Nàng có vẻ hơi xa cách đối với tôi, nhưng ít ra nàng cũng đã đến vì
Jannie.

Tôihỏi Nana sau xem ai đang trông Alex.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.