HỢP CHẤT MÀU DA CAM - Trang 87

Cọt kẹt!

Quái vật dừng lại, ngay ngoài cửa.

Tôi đưa cả hai bàn tay run lẩy bẩy cầm nắm đấm cửa, sẵn sàng mở ra

tháo chạy.

Tôi đợi nhưng chẳng có chuyện gì xảy ra.

Tôi lắng nghe. Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.

Nó đang làm gì ngoài đó? Đang làm gì?

Sao nó không mở cửa? Nó có tay. Nó có thể mở. Sao nó không chịu

mở?

Tôi ghé sát tai vào cửa.

Lặng như tờ.

Nó ở đâu? Nó đang làm gì?

Tôi biết nó không thể mở cửa. Bàn tay nó quá mảnh mai. Chắc chúng

trượt khỏi cái nắm đấm cửa.

Đúng rồi! Tôi thầm reo lên. Đúng rồi! Nó không thể vào.

Rồi tôi cảm thấy nó. Cái gì đó nóng và dẻo bám vào giày tôi.

Tôi nhìn xuống. Tôi hoảng hồn.

Hợp chất màu da cam! Nó chui qua cửa! Và dần dần cao lớn lên.

Tôi xoay nấm đấm và cố đẩy cửa ra. Cánh cửa đã bị kẹt.

Tôi vung nắm đấm nện vào cửa rồi cào mạnh.

— Mở ra! – Tôi hét. – Mở ra! Mở ra! Mở ra!

Hợp chất đã dâng cao đến đầu gối của tôi. Và nó đang cao dần lên.

Chân tôi như thể đã bị đổ xi măng đúc cứng xuống sàn. Tôi nhấc chân, cố cử
động trong đám nhựa nhão nhoét ấy.

Tôi lại nắm chốt cửa, vặn rồi đẩy. Cố hết sức đẩy khi khối nhựa ấy đã

dâng đến tận hông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.